Dư quang khóe mắt Gia An Đế nhìn thấy dấu vết ướt đẫm trên người Hoàng Nhất Hưng, thần sắc nhàn nhạt liếc mắt nhìn Hoàng Nhất Hưng một cái, dường như vị nội thị giám trung thành và tận tâm đã hầu hạ mình nhiều năm này, trong lòng hắn suy nghĩ cái gì thì ở trước mặt ông đều không có chỗ che giấu. Một tiếng sấm lớn ầm ầm vang lên, tia chớp xẹt qua chân trời, sau tiếng sấm, trong điện Tuyên Huy một mảnh tĩnh mịch. Mái tóc ướt đẫm của Hoàng Nhất Hưng đang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.