Yến Truy đưa tay ra nhận lấy, khăn này mang theo hơi ấm còn sót lại trong lòng bàn tay nàng, hắn mở khăn ra, bên trong là một miếng bánh ngọt đã bị nàng bóp có chút biến dạng. Hắn xé một miếng bỏ vào miệng, nửa còn lại thì nhét vào miệng nàng: "Ăn đi!" Tuy nói cũng không phải thứ quý hiếm gì, ngay cả chiếc bánh này cũng là Phó Minh Hoa cho hắn, nhưng trong hoàn cảnh như vậy, người của hắn còn không biết lúc nào mới tới, có khả năng sau một khắc,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.