"Tìm một cơ hội..." Tô Dĩnh ra hiệu, Dung Đồ Anh uống hai ngụm trà, vừa đặt chén xuống, lại từ trong ngực lấy khăn tay được gấp vuông vắn, chấm lên khóe miệng, mới thả khăn tay đứng dậy nâng vạt áo lên, mỉm cười nói: "Chỉ là tôm tép nhãi nhép mà thôi, chính chủ cũng không phải là hắn." Ông ta một tay nắm tay, đặt che ở bên môi, ho khan hai tiếng, rồi mới ra khỏi chầu viện. Mấy người nhìn bóng lưng ông ta một cái, vội vàng đi theo ra ngoài. Đầu tháng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.