"Chỉ là muốn yêu nàng mà thôi, thì làm sao có thể làm bị thương thân thể?" Yến Truy năn nỉ: "Nguyên Nương, ta đi ra ngoài lâu như vậy, nàng không thể bỏ đói ta." Thanh âm của hắn càng ngày càng nhẹ, tay nắm giữ ôn hương nhuyễn ngọc, một cước đá bàn thấp ra xa. Phó Minh Hoa biết rõ hắn vừa về đến, nàng sẽ không được ngủ ngon rồi. Thôi quý phi nhớ nhi tử, ngày thứ hai nhất định phải vào cung. Hắn rời khỏi Lạc Dương đã lâu, cũng có chút như lang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.