Mục lục
Công Chúa Uy Quyền (Đào Yên Thiên Nguyệt)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên kia khi Lý Khanh vừa ngồi lên xe ngựa chuẩn bị ra khỏi cung thì Ly Nguyệt cũng đuổi đến, nàng ta không nói nhiều mà ngay lặp tức leo lên ngồi cùng Lý Khanh.

Lý Khanh hắn thấy thế cũng không thèm nói gì bởi hiện tại hắn đang muốn về phủ sớm chút để xem nàng thế nào rồi.

Bầu không khí trên xe ngựa lúc này vô cùng im lặng nếu như có âm thanh thì đó cũng là tiếng hít thở của cả hai người.

Mãi đến khi xe ngựa ra khỏi cửa cung Ly Nguyệt lúc này mới lên tiếng "Hoàng huynh, thật ra tỷ ấy không có việc gì muội ban nãy là đang lừa huynh."

Nghe thế hắn liền quay sang nhìn nàng ta vẻ mặt tức giận cùng với giọng điệu lạnh như băng "Vì sao lừa ta?"

Nghe thấy giọng điệu này của hoàng huynh mình Ly Nguyệt liền sợ hãi mà cuối đầu, ánh mắt dừng lại cố định trên mũi giày của mình một chút cũng không dám duy chuyển.

"Lúc nãy muội đến tìm tỷ ấy, tỷ ấy bảo có chuyện muốn hỏi muội ban đầu muội còn cho rằng tỷ ấy có chuyện liên quan đến huynh cần hỏi muội.



Thế nhưng không phải, tỷ ấy thế mà hỏi chuyện liên quan đến hoàng huynh."

Nghe đến đây không hiểu sao nhịp tim có hắn đột nhột gia tăng hắn vừa muốn hỏi vì sao nàng lại hỏi về hoàng huynh của hắn lại vừa không muốn hỏi, bởi hắn sợ câu trả lời sẻ là một trong số các đáp án không muốn nghe.

Ly Nguyệt thấy người bên cạnh ngay cả một chút phản ứng cũng không có liền có chút không nhịn được mà lén lút đưa mắt nhìn thử, thế là Ly Nguyệt liền thấy sắc mặt hắn lúc thì âm trầm lúc thì đen trắng xanh thay đổi vô cùng thất thường.

Thấy thế Ly Nguyệt vô cùng lo lắng "Huynh bình tỉnh chút nghe muội nói."

Nghê thế Lý Khanh liền quay sang nhìn Ly Nguyệt giống như đang đợi Ly Nguyệt nói vậy.

Ly Nguyệt cũng biết thế nên vội vàng nói "Tỷ ấy hỏi muội có từng nhìn thấy một hắc y nhân nào kì lạ xuất hiện cạnh hoàng huynh không?"

Nghe đến đây mặc dù biểu tình âm trầm của Lý Khanh đã có chút giảm bớt thế nhưng khi so với ban nãy cũng chẳng khá hơn là bao.

"Sau đó?" Hắn lạnh nhạt lên tiếng.

Ly Nguyệt vừa nghe xong liền thành thật mà kể lại toàn bộ câu chuyên cho hắn nghe, từ phản ứng của nàng cũng được kể lại một cách đầy đủ nhất và chi tiết nhất.

Trong lúc Ly Nguyệt vừa kể vừa nhìn Ly Khanh thế nhưng nàng ta không hiểu vì sao bản thân càng nói thái độ của hắn càng thay đổi một cách kì lạ.



Từ âm trầm dần chuyển sang bình tĩnh giống như chưa có chuyện gì cả, điều này không những không làm nàng ta bớt lo mà càng lo hơn.

Đợi đến khi Ly Nguyệt nói xong mọi việc mà im lặng ngồi một bên, lúc này Lý Khanh mới lên tiếng.

"Quay về cung của muội đi, chuyện này đừng nhắc đến với ai khác." Giọng nói hắn lúc này lạnh nhạt ngay cả một tia cảm xúc cũng chẳng có.

Ly Nguyệt nghe thế thì lặp tức hỏi lại "Huynh có biết tỷ ấy đột nhiên hỏi muội thế là có việc gì hay không?"

Nghe hỏi Ly Khanh hắn không đáp mà chỉ từ từ quay sang nhìn hoàng muội mình "Có chuyện gì cũng không liên quan đến muội, mau ngoan ngoãn quay về cung của mình đi."

Ly Nguyệt nghe thế thì ngoan ngoãn gật đầu, làm theo lời Lý Khanh nói nàng ta cứ thế xuống xe mà quay về cung của mình, nếu là ngày thường có lẽ Ly Nguyệt đã đôi co muốn hỏi thêm thế nhưng nàng ta nhìn thấy thái độ của Lý Khanh như thế liền lựa chọn im miệng xem như là vì sự an toàn của bản thân đi.

Lúc này hắn ngồi trên xe cất tiếng nói ra bên ngoài "Ngươi phái người tra xem vương phi đang điều tra việc gì."

Người bên ngoài xe vừa nghe xong liền lập tức làm theo lời của hắn nói mà nhanh tróng rời đi.

Còn hắn ngồi trên xem bắt đầu suy nghĩ về những lời nàng nói trước kia cũng như lời mà Ly Nguyệt vừa nói, hắn cũng đã hiểu một phần việc này có liên quan đến hoàng huynh hắn thế nhưng cụ thể là việc gì thì hắn vẫn phải đợi người điều tra xong mới có thể biết được.

Hôm đó hắn quay về phủ mọi thứ vẫn diễn ra bình thường, hắn xem như bản thân chưa từng nghe cũng chưa từng biết việc gì.

Hắn vẫn như trước kia mà nói cười với nàng không chút giả tạo, nàng đã cố nhìn xem sự vui vẻ này của hắn liệu có phải do hắn cố ý diễn cho nàng xem hay không thế nhưng nàng có cố cách mấy cũng chẳng thể nhìn thấu được.

Bên phía Sở quốc, sóng gió đã bắt đầu nổi lên lòng người đã bắt đầu xảy ra hoang mang. Quan viên trong triều đã bắt đầu dao động chạy đi tìm thái hậu để cầu cứu.

Thế nhưng trái ngược với sự mong chờ của các quan viên thái hậu từ sớm đã bị giam lõng không cho gặp người khác.

Chu gia, cả gia tộc Chu gia đã bị bắt giam dù là già trẻ lớn bé, trọng thần cũng không ngoại lệ. Cũng có một vài quan viên đại thần trong triều cũng giống như Chu gia mà bị bắt giam toàn bộ.

Quan viên trong triều từ nhất phẩm đến tam phẩm nếu thoát khỏi việc bị bắt giam thì cũng đều bị giáng chức không rõ nguyên nhân.

Nhàn vương vốn là người không lo thế sự cũng bị cơn sóng gió này ảnh hưởng, Nhàn vương phủ toàn bộ đều bị giam lõng quan binh canh gác ngay cả một con muỗi cũng chẳng thể bay qua.

Mà cái người ra tay làm mọi việc này hiện đang trầm mê trong nữ sắc, mọi việc hắn làm ra cũng là muốn mỹ nhân vui lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK