“Vu lão, nơi nhân giới có giọt máu của ta xem thời điểm thích hợp nên làm gì thì cứ làm.” Kiều Uyên tựa người bên trường kỉ nhàn nhã lên tiếng. Được cop𝒚 𝙩ại ⩵ Tr𝑼𝙢T ru𝒚ện.vn ⩵
Vu lão vừa nghe nhắc đến vị tiểu chủ tử còn đang ở nhân giới kia liền không khỏi thở dài, tuyệt tình đạo của quân thượng đã chứng thành lần nữa hiện tại tình cảm gì đó chỉ là hư vô, tiểu chủ nhân còn ở nhân giới kia sau này e rằng phải chịu uất ức rồi.
“Sau khi quay lại thiên giới bổn quân có cảm giác bản thân đã quên mất điều gì đó.” Kiều Uyển đưa tay xoa nhẹ ấn đường của chính mình.
“Quân thượng trí nhớ xưa nay vô cùng tốt, nếu người đã quên việc gì đó thì chắc đó không phải là chuyện quan trọng.” Tư Âm ở một bên nhẹ giọng lên tiếng xem như giúp quân thượng nhà mình trút bỏ phiền lòng.
Thế nhưng trong đầu Kiều Uyển luôn nhắc nhở việc nàng đã quên đi điều gì đó, nhưng nhất thời nàng không nhớ ra được.
“Vu lão giúp bổn quân nhắc lại những chuyện ở nhân giới, ta cảm giác mình bỏ sót chuyện gì đó rồi.”
Vu lão nghe quân thượng nói thế liền nhắc lại từng kiếp từng kiếp mà nàng đã trãi qua nơi nhân giới, những gì nàng đã trãi qua Vu lão cũng ghi nhớ thật kỷ lại để dùng vào lúc này.
“Ở kiếp cuối cùng của quân thượng có xuất hiện ma thú và yêu vật, điều này vốn dĩ không nên xuất hiện cung quanh người mới đúng.”
Vừa nghe nhắc đến hai thứ này Bạch Kiều Uyển liền nhớ ra mình đã quên mất vấn đề gì rồi “Đàm Lan, là hắn đã giỡ trò.”
Đàm Lan cái tên này vừa được nàng nói ra liên khiến cho Vu lão và Tư Âm cùng Vũ Âm ngạc nhiên không thôi, phải biết cái tên Đàm Lan này chính là nguyên nhân khiến cho Thần giới bị phong tỏa.
“Quân thượng chắc chắn chuyện này liên quan đến hắn?” Vu lõa có chút ngờ vực mà hỏi lại.
"Khi còn ở nhân giới mọi chuyện diễn ra thật sự rất kì lạ, mọi việc cứ như vô tình diễn ra thế nhưng giờ đây cẩn thận nghiệm lại ta cảm thấy được mọi chuyển hệt như đã được sắp xếp chờ ta nhảy vào, nếu các ngươi cũng không biết chuyện này có người động tay thì ắt hẳn người này có nâng lực hơn các ngươi nhiều lần.
Ngoài Đàm Lan ra thì chẳng người nào có nâng lực qua mặt các ngươi như thế cả, chỉ có hắn người từng ở bên ta nhiều năm thông hiểu mọi thứ về ta mới có thể làm như thế." Vừa nói Kiều Uyển liền không khỏi trầm mặt.
“Thế nhưng năm đó hắn rõ ràng chỉ còn lại một tia thần hồn bị người giam trong đèn bảo toa ở thần giới, thì sao hắn có thể chốn được kia chứ.” Tư Âm có chút ngờ vực mà hỏi lại.
“Bị giam sau đó chốn thoát cũng không phải không có khả năng, dù sao năng lực của hắn cũng chẳng phải thứ các ngươi có thể lường được.” Kiều Uyển ung dung liếc nhìn Tư Âm giọng điệu bình thản mà lên tiếng.
“Trước mắt đã biết hắn có liên quan đến việc này vậy chi bằng nợ mới thù củ gom lại giải quyết một lượt cho xong, hiện tại ta muốn mở cửa lại thần giới chúng thần quan của ta cũng đang đợi ta về.” Vừa nói ánh mắt của Kiều Uyển hơi cong cong lên.
Vu lão nhìn thử nhịp tim trong lòng không khỏi hẳn một nhịp, quân thượng của lão như này cũng quá mức tùy tiện rồi đi. Năm đó nói phong liền phong hiện tại nói mở liền mở, lần này mở cửa thì tứ giới sẽ loạn lên mà loạn nhất phải nói đến thiên giới này, dù sao từ lần đó thì thiên giới luôn cho mình là đứng ở chí cao đạo.
“Vũ Âm, ngươi điều tra cho ta yêu giới và ma giới có phải là có chuyện gì bất thường hay không. Tư Âm, ngươi đi mời Quân Ngô đến đây cho ta, ta có chuyện quan trọng muốn nói với ông ấy.”
Tư Âm và Vũ âm nghe được lời nàng dặn dò liền ngay lập tức nhận mệnh rời đi. Việc nàng sai Tư Âm đi mời quân ngô rất nhanh liền kinh động đến rất nhiều người đặc biệt trong đó có cả Tư Tuyệt, hắn vừa nghe tin liền chạy thẳng đến chổ của nàng.
Thành ra hiện tại ngoài Quân Ngô ngồi trước mặt nàng thì Tư Tuyệt cũng ngồi ngay bên cạnh. Việc hắn ngồi đây quả thật là ngoài dự đoán của nàng.
Quân Ngô được mời đến đây kinh ngạc không thôi vừa ngồi xuống liền lập tức vào thẳng vấn đề “Kiều Uyển là vì chuyện quan trọng gì mà gọi ta đến đây vậy?”
“Là chuyện của ngũ giời, lần này bổn quân muốn nói chuyện về ngũ giới với ngày.” Kiều Uyển bình thản lên tiếng.
Thế nhưng hai người hiện tại có mặt ở đây một người thì kinh ngạc không thôi một người thì bày ra vẽ mặt khó hiểu vô cùng.
“Ngũ giới? Chẵng phải chỉ có tứ giới Thiên, Ma, Yêu, Nhân hay sao, giới thứ năm từ đâu mà ra chứ?” Quân Ngô đầy khó hiểu mà hỏi lại.
Đối mặt với câu hỏi đầy khó hiểu của Quân Ngô, Kiều Uyển không chút nào vội vàng trả lời nàng chỉ bình tỉnh phất nhẹ cánh tay một làn khói trắng theo đó hướng thẳng về phía Quân Ngô rồi chui vào đầu hắn, sau khi làn khói trắng biết mất Quân Ngô ngay lập tức đơ ra, lúc này trong đầu hắn đăng xuất hiện rất nhiều ký ức vừa quen thuộc lại vô cùng xa lạ.
Tư Tuyệt thấy Quân Ngô ngơ ra như thế tâm trạng liền có chút bồn chồn lo lắng “A Uyển, nàng như vậy là có ý gì sau đột nhiên lại trả lại kí ức cho lão quân.”
Trong lúc Quân Ngô còn ngồi nghệch ra Kiều Uyển liền tặng cho Tư Tuyệt một ánh mắt xem thường “Xét về mọi mặt ta là quân ngươi là thần, mở miệng ra cũng nên xem xét tôn ti trật tự tên của bổn quẩn để ngươi tùy tiện gọi?”
Tư Tuyệt nghe thế cũng đơ ra, hai bàn tay nắm chặt lại vẽ mặt cũng tái đi nhiều “A Uyển, nàng đừng như thế có được không? Chuyện những năm đó là ta sai ta tự biết nhưng đó không phải là do ta cố ý, ta sau này nhất định sẽ chuộc lỗi với nàng.”
Nghe thế Kiểu Uyển không khỏi bật cười, tiếng cười vừa ảm đạm lại có chút xem thường “Còn cần nữa ư? Bổn quân đã lần nữa chứng thành vô tình đạo, bổn quân còn cần bù đấp gì nữa chứ?”
Lời này vừa nói ra làm Tư Tuyệt không khỏi rung rẫy, chứng thành vô tình đạo liền vô tình tuyệt ái, tình cảm nam nữ chỉ là phù du nơi biển lớn, vậy hắn sau này phải thế nào đây?