"Sư đệ, không thể hút xì gà như hút thuốc, rất sặc người." Chu Thận cười có chút ác ý: "Lúc trước lần đầu tiên tôi hút xì gà, còn không bằng cậu, sặc đến nước mũi chảy ra." Phương Dật vội vàng rút một tờ khăn giấy, dính nước mắt: "Sư huynh à, anh không biết, sư đệ anh nghèo a, ngày thường chỉ có thể hút hồng mai, Hoa Tử cũng rất ít hút, lấy đâu ra tiền hút xì gà a, lần này ở chỗ anh khai dương mặn. Chê cười! Chê cười rồi!" Dù sao trong phòng chỉ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.