Phương Dật ngẩng đầu, mỉm cười nói: "Ông chủ Lý, tôi thay mặt quần chúng nhân dân phỏng vấn ông." Lý Thư Minh vừa nghe, phì cười ra tiếng: "Tôi tiếp nhận phỏng vấn của cậu." "Lúc trước khi ông bị mũ trùm đầu đuổi chạy khắp đường, có nghĩ tới chuyện ông làm là trái pháp luật hay không, một khi bị bắt, sẽ để lại vết nhơ." Phương Dật trêu chọc nói. "Vừa nghe lời này, liền biết cậu hạnh phúc hơn tôi. Nếu như cậu ngay cả cơm cũng không có, mặt cũng không cần, còn sợ vết bẩn sao?"
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.