"Đúng vậy.
" Hắn nói cũng có lí.
Dù sao Lăng Ý cũng không phải Hướng Diệc Nhiên, mà tính cách của cô lại vừa khéo trái ngược với Lê Nguyệt.
Hắn mà đối xử với cô như vậy, chỉ sợ cô sẽ nổi hết cả da gà.
Lăng Ý ôm cô từ phía sau: "Lê Cảnh Trí, tối qua em đã đồng ý với tôi, giờ không thể hối hận.
"Cô cố ý nói: "Hình như tôi chưa từng đồng ý cái gì thì phải?"Hắn nói: "Em bảo tôi hôn, tôi cũng hôn rồi, hàng đã bán ra không thể trả lại, em hối hận tôi cũng không chấp nhận.
"Lê Cảnh Trí đỏ mặt!.
Từ sau khi rời khỏi Ngự Thủy Viên, nụ cười trên mặt Hướng Diệc Nhiên cũng nhanh chóng được loại bỏ, vẻ mặt trầm ngâm không biết đang suy nghĩ cái gì.
Trên đường trở về, anh ta không để Lê Nguyệt lái xe mà tự mình ngồi vào ghế lái, Lê Nguyệt ngồi bên ghế phụ.
Lê Nguyệt tức giận, công việc trước đó cô nhận đã bị trễ, Hướng Diệc Nhiên còn hại cô ấy mất đi một bữa cơm, cô ấy chịu thiệt lớn.
Nhìn thấy con đường xa lạ, hỏi một câu: "Này, anh lái xe đi đâu đó?"Hướng Diệc Nhiên lặng im nhìn phía trước: "Đến đoạn đường phía trước tôi thả cô xuống.
"Lê Nguyệt cẩn thận hỏi lại: "Anh sao thế? Nhìn cứ là lạ.
"Anh ta không kiên nhẫn, nhíu lông mày: "Tôi thì có thể bị gì được, tôi không sao.
Cô nói buổi chiều bận việc còn gì, nhanh đi đi.
""Không kịp nữa rồi, cho dù bây giờ tôi có đi cũng như không.
""Vậy đến đoạn phía trước cô xuống xe, muốn đi đâu thì đi.
""Nơi này xa quá, tôi không gọi nổi xe, tôi sẽ không xuống.
" Lê Nguyệt cũng tức giận, rõ ràng là anh ta cố sống cố chết bắt cô đến làm lái xe, giờ lại coi cô như rác rưởi chỗ nào cũng vứt được.
Hướng Diệc Nhiên tức giận, hỏi lại: "Tôi đi tìm bạn gái cũ cô cũng muốn đi à?"Lê Nguyệt nghẹn lời.
"Anh sao thế? Tự nhiên vui buồn thất thường.
""Cô phiền thật đấy.
" Anh ta đưa tay xoa ấn đường: "Đến phía trước cô xuống xe đi, tôi không nói đùa, tôi thực sự muốn đi tìm bạn gái cũ.
"Trong lòng anh ta quá loạn, anh ta muốn làm rõ rốt cuộc bản thân muốn thế nào.
Vì sao chỉ nhìn thấy Lê Cảnh Trí, tâm trạng của anh ta đã mất khống chế.
Cho đến nay anh ta đã từng thay vô số phụ nữ, nhưng chưa từng có chuyện như vậy.
Đáng sợ nhất là Lê Cảnh Trí đã kết hôn, mà cô lại còn là vợ của Lăng Ý.
Lê Nguyệt nhìn dáng vẻ này của anh ta, nghĩ một chút, mới do dự mở miệng: "Hướng Diệc Nhiên, có phải anh thích Cảnh Trí không?"Hướng Diệc Nhiên giống như bị chọc một nhát vào tim, thẹn quá hóa giận, mắng: "Cứt chó!"Lúc đầu Lê Nguyệt chỉ thăm dò, nhưng thấy anh ta phản ứng kịch liệt như vậy, lại khiến cô ấy chắc chắn: "Lúc nãy anh ở trước mặt Cảnh Trí cố ý thừa nhận, là muốn che giấu tâm tư của anh với cô ấy.
" Mặc dù anh ta không thừa nhận, nhưng lại khiến Cảnh Trí hiểu nhầm.
Những điều anh ta không thể hiểu, giờ lại bị Lê Nguyệt chọc thủng, anh ta cũng không thể giả vờ như không biết.
Hướng Diệc Nhiên đập tay lái một cái: "Cô đừng nói bậy.
""Tôi không nói bậy, tôi nhìn ra được ánh mắt của anh khi nhìn Cảnh Trí khác với ánh mắt khi nhìn người khác.
""F***, không giống chỗ nào, tôi còn có thể có hai ánh mắt sao?""Có hay không trong lòng anh rõ nhất.
" Lê Nguyệt không tiếp tục tranh luận với anh ta, chỉ nói nhỏ một câu.
Anh ta giấu đầu lòi đuôi, biểu hiện quá rõ ràng, anh ta thích Lê Cảnh Trí.
.
Danh Sách Chương: