Lăng Ý đẩy mạnh cô vào phòng tắm: "Cả người toàn mùi mồ hôi, cô mau đi tắm đi, trong ngăn kéo có sẵn khăn và áo tắm mới rồi."
Lê Cảnh Trí ngửi qua bản thân một cái. Len lén liếc nhìn Lăng Ý, nhìn trong mắt hắn lóe lên một tia quen thuộc, xem ra, hắn định bắt cô tẩy rửa sạch sẽ rồi gặm đây mà. Tắm rửa thì tắm rửa ít ra vẫn còn một chút thời gian chuẩn bị, vừa nãy Y Nghê vẫn còn trong ngực hắn bây giờ lại đổi thành cô.
Đi vào phòng tắm, Lê Cảnh Trí lập tức khóa trái cửa lại, tên Lăng Ý này tính tình bất thường nhỡ không khóa hắn xông vào thì sao?
Bên trong có một bồn tắm lớn hình tròn, xung quanh còn có mấy cái vòi, trong chốc lát liền đổ đầy nước ấm.
Lê Cảnh Trí cởi quần áo, nằm trong bồn tắm, thở dài. Có lẽ đây chính là số phận của cô, cuộc hôn nhân này xem ra không thể ly hôn rồi. Trừ phi Lăng Ý chơi chán rồi, muốn từ bỏ bằng không cô chỉ có thể cả đời ngây ngốc làm Lăng thiếu phu nhân thôi. Ý nghĩ này làm cho lòng Lê Cảnh Trí càng thêm giá lạnh, nước ấm xung quanh cũng chẳng thể xua đi hết lạnh lẽo trong cô. Tên đàn ông kia không biết bao giờ mới chịu buông tha cho cô, mong là sẽ không phải như vậy cả đời, cô tự an ủi mình.
"Aizz..." Lê Cảnh Trí thở dài một tiếng, lấy tay che trước mắt, dường như làm vậy có thể ngăn không cho chuyện xấu lại kéo đến.
"Thở dài vì làm trái với lương tâm sao? Cô đừng quên, là cô cầu xin tôi không ly hôn nữa." Giọng đàn ông từ trêи đỉnh đầu truyền xuống.
"Anh....anh vào đây bằng cách nào?" Lê Cảnh Trí nghe được âm thanh này, phát hiện có chỗ không đúng, một đôi mắt sắc bén thâm trầm đang nhìn cô, mà cô lại đang không mặc quần áo.
Lê Cảnh Trí lập tức đem thân thể chuyển đến phía cuối bồn tắm, thật may là nó khá lớn, cô cho người mình chìm vào trong nước chỉ lộ ra khuôn mặt phía trêи, mà bên dưới, hai cánh tay cô đang ôm chặt lấy trước ngực mình.
Lăng Ý vẫn yên lặng không nói câu gì. Rõ ràng là cô đã khóa trái cửa rồi mà.
"Vào bằng cách nào? Phòng của tôi, phụ nữ của tôi, tại sao tôi không thể vào?" Lăng Ý lơ đãng nhìn xuống phía dưới, tâm trạng tốt hơn một chút.
Hắn đã thay áo tắm, đang mặc một bộ quần áo ở nhà màu xanh dương, từ trong khe hở của chiếc áo có thể thấy được lồng ngực rắn chắc, mê người của hắn. Không thể không nói, dáng người và đặc biệt là khuôn mặt của Lăng Ý đều vô cùng hoàn hảo.
Lời của hắn không có vấn đề gì, nhưng Lê Cảnh Trí là người rất bảo thủ, dù đã lên giường cùng nhau mấy lần, nhưng vẫn không quen bị nhìn như thế.
Áo tắm ở đầu giá bên kia, nếu muốn lấy được thì phải đứng lên, mà đứng lên thì kiểu gì cũng bị Lăng Ý nhìn thấy hết, nhìn điệu bộ này của hắn xem chừng là không có ý định dời đi.
Lê Cảnh Trí cắn môi, nắm chặt khăn mặt màu trắng, gương mặt đã đỏ như quả cà chua, suy nghĩ xem phải làm như thế nào.
Hắn nhìn bộ dạng lo lắng của cô có chút buồn cười, nhưng trêи mặt vẫn không để lộ cảm xúc gì.
Cô còn chưa bắt đầu tắm, nước vẫn trong suốt, nhìn thấy được phía dưới, Lăng Ý nhìn cả người Lê Cảnh Trí, một chiếc khăn nhỏ thì làm sao có thể che hết được chứ? Từ bộ ngực cao vút đến phía dưới căn bản là không che được cái gì.
Danh Sách Chương: