Cô vẫn đang trong dòng suy nghĩ đã bị hắn cắt đứt: "Còn đứng ngây ra đó làm gì? Chọn đồ nhanh lên."
Lê Cảnh Trí nhanh chóng phục hồi tinh thần, sang khu đồ dùng chọn một vài vật dụng cần thiết.
Nghĩ đến cái phòng bếp trống không trong nhà, không nhịn được lại đi mua ít nguyên liệu cùng gia vị nấu ăn.
Phụ nữ luôn có máu mua sắm trong người, Lê Cảnh Trí chỉ nghĩ mua vài thứ đơn giản là được, nhưng lại không biết mình ở lại nhà hắn bao lâu, cũng chẳng phải do mình thanh toán, nên thấy cái gì là mua cái đó, chất đầy một xe mà vẫn chưa xong.
Đang suy nghĩ nhiều đồ dùng như vậy làm sao mà để hết trêи xe được, không biết ai lộ ra thông tin Lăng Ý cùng vợ đến mua sắm, giám đốc siêu thị nhanh chóng đi đến đón tiếp, nói trong đêm nay sẽ cho người mang đến.
Lăng Ý hờ hững nói: "Ngày mai mang đến cũng được."
"Vậy tối nay lấy cái gì dùng?" Lê Cảnh Trí cảm thấy khó hiểu, mua rồi tại sao lại không mang về luôn.
"Đêm nay đến nhà cô." Hắn đáp.
"........." Tại sao lại muốn đến nhà cô?
Hắn không thích sự im lặng của cô: "Cô không muốn?"
Lê Cảnh Trí nhẹ nhàng nói: "Không có, không có". Cô có quyền nói "không" sao?
Đi một chuyến cũng tốt, chuyện công ty cô không hiểu, vẫn là cần cha cô mới bàn bạc được.
Nhưng cô suy nghĩ quá nhiều rồi, Lê Khải Thiên ở trước mặt cô có thể "hô mưa gọi gió" nhưng trước mặt Lăng Ý, ông ta chẳng dám nói gì, chỉ lo nói sai chỗ nào đó.
......
Nhìn Lăng Ý cùng Lê Cảnh Trí về nhà, Lê Khải Thiên hồi hộp, tiến lên đón tiếp: "Đứa nhỏ này, đột nhiên trở về cũng không nói cho cha biết một tiếng."
Lăng Ý lười biếng trả lời: "Là do con đề nghị."
"Thì ra là vậy." Lê Khải Thiên không nhịn được cười.
Buổi tối hôm Lê Cảnh Trí đi tìm Lăng Ý nói chuyện, Lăng Ý đã dặn trước trợ lí, tạm thời không cần giục Lê thị chuyện thu hồi vốn.
Đêm đó, Lê Khải Thiên đã biết, đứa con gái này nhất định đã làm được. Nhưng ông ta không ngờ, Lăng Ý lại còn chủ động đưa con gái về nhà.
Liếc nhìn thấy dấu hôn trêи cổ Lê Cảnh Trí, xem ra tình cảm của bọn họ cũng không đến nỗi tệ. Không uổng công ông ta tốn nhiều tâm tư như vậy, đem con gái lớn gả vào nhà họ Lăng.
Nghe người giúp việc thông báo, Lê Nhã Trí chạy từ trêи tầng xuống, cười híp mắt nhìn Lăng Ý, kêu một tiếng "anh rể".
Lăng Ý vẫn không có ngẩng đầu lên, "ừ" một tiếng cho qua.
Lê Nhã Trí lúc này mới chú ý đến chị mình, hai người họ đang ngồi trêи ghế salon, mà chị cô dường như cả người đều sát lấy anh rể. Không phải nói quan hệ của hai người họ không tốt, còn chuẩn bị ly hôn sao? Sao bây giờ lại dính lấy nhau thế chứ?
Lê Khải Thiên vẫn đang nói chuyện cùng Lăng Ý, phần lớn là do ông ta khách sáo nịnh bợ.
Lê Cảnh Trí không muốn xen vào cuộc nói chuyện của bọn họ, ngồi yên lặng giống như một bình hoa làm nền bên cạnh Lăng Ý. Hắn rất hài lòng với dáng vẻ của cô hiện tại, càng ôm chặt hơn, như đang tuyên bố chủ quyền, cũng có một chút tình tứ,...
Hắn ôm chặt quá khiến cô khó chịu, lấy cớ đi rót nước, trốn vào trong phòng bếp.
Thoát khỏi hắn, trí thông minh của cô dường như được nâng lên không ít, Lăng Ý lần này dẫn cô về Lê gia, còn làm ra vẻ ân ái trước mặt cha cô, không phải do hắn rảnh rỗi mà là qua việc này nói cho ông biết, cô là người có thể kiềm chế hắn, ảnh hưởng đến quyết định của hắn. Nếu cô dám chọc giận hắn, hắn nhất định sẽ trừng phạt lên Lê thị, đến lúc đó người bị thúc ép cuối cùng cũng vẫn là cô.
Tên đàn ông nham hiểm này!
Danh Sách Chương: