Vẻ mặt An Mộc nghiêm lại:
“ Phong tiên sinh, thỉnh anh buông tôi ra! Giữa chúng ta đã không còn quan hệ, anh đã không còn là vị hôn phu của tôi!”
“ A, Phong tiên sinh? Nhìn xem, bây giờ gọi nhau xa cách như vậy, đúng a, bây giờ cô đã là người có chút tiếng tăm rồi, nên bây giờ chướng mắt tôi đúng không? Chẳng lẽ e quên rồi, năm đó khi ba mẹ cô bị tai nạn xe, ai đã thu dưỡng cô? Không nghĩ tới Phong gia bọn tôi đúng là nuôi on tay áo nuôi khỉ dòm nhà!”
An Mộc vẫn rất bình tĩnh.
Tên Phong Tử Khiêm này bây giờ con học được chiêu đổi trắng thay đen nữa đấy?
Nhưng bây giờ, cô có cùng hắn tranh luận, cho dù là đúng hay sai đều sẽ rất hạ thấp bản thân, còn có khả năng bị nhà báo, chó săn chụp được.
Đường Hạ cô còn chưa nổi danh thì đã tai tiếng đầy người rồi!
Nhưng nếu không cãi lại mà cam chịu bị hiềm nghi thì đúng là tiến thoái lưỡng nan!
Đôi mắt phượng của An Mộc trừng to, nhìn chằm chằm Phong Tử Khiêm, lúc lâu sau mới mở miệng:
“ Phong Tử Khiêm, thị phi đúng sai, chắc hẳn trong lòng anh hiểu rất rõ, chúng ta đã từ hôn rồi nếu anh vẫn còn đến quấy rầy tôi, thì đừng trách tôi nhờ vả đến cảnh sát!”
Đôi mắt Phong Tử Khiêm đỏ ngầu:
“ Ai đúng ai sai? Ba tôi tại sao lại ngồi tù, chị tôi sống chết không rõ, tôi còn quản ai đúng ai sai sao, tôi chỉ thấy cô thật là ngoan độc!”
Hắn dùng sức túm An Mộc, liền hướng cửa mà kéo:
“ Ha hả, ai đúng ai sai? Chúng ta liền tìm công chúng đến phán xét đi!”
An Mộc bị hắn lôi kéo đến cửa, hoảng sợ trừng to mắt, nghe được lời hắn nói, cô liền biết bên ngoài có rất nhiều phóng viên đang chơ!
Dưới tình thế cấp bách, cô muốn tránh khỏi Phong Tử Khiêm, nhưng hắn đã điên cuồng đến cực độ rồi, cậy to con khí lực lớn, dù sao hắn cũng là đàn ông, sức của An Mộc sao có thể đọ lại.
Đường Cảnh lập tức đứng lên, muốn đi qua đó, lại bị Hứa Lộ túm chặt lại, Đường Cảnh nghi hoặc nhìn lại, Hứa Lộ thấp giọng nói:
“ Đường Cảnh, hôm nay thế nào Đường Hạ cũng phải dính tai tiếng, chuyện này càng làm lớn thì cậu càng không thể dính vào.”
Sắc mặt Đường Cảnh đột nhiên biến đổi, hạ mắt nói:
“ Cậu….”
Hứa Lộ làm ra vẻ nghiêm trang:
“ Cậu mà dính vào, liền sẽ chịu chung tai tiếng, tớ thì không liên quan đến, cùng lắm chỉ bị người ta nói là bênh vựa kẻ yếu, hoặc là thông đồng cùng Đường Hạ làm bậy mà thôi.”
Nói tới đây, cô ta nghi hoặc nhìn về phía Đường Cảnh:
“ Cậu muốn nói cái gì cơ?”
Đường Cảnh sửng sốt, câu nói đang định phát ra liền bị chặn lại,anh nghĩ tại sao mình lại có thể nghi ngờ Hứa Lộ chứ?
Hứa Lộ làm như không hiểu được ý cảu anh, trực tiếp đứng lên nói:
“ Buông cô ấy ra!”
Hứa Lộ tiến về phía trước:
“ Anh là ai, có phải là say quá làm cuồng không? Còn không mau buông Đường Hạ ra, tôi sẽ báo cảnh sát đó!”
Hứa Lộ ra mặt làm cho cả Phong Tử Khiêm cùng An Mộc đều sửng sốt.
Phong Tử Khiêm cảm thấy cái giọng này tại sao lại nghe quen như vậy?
An Mộc thì lại nghĩ rằng…..Đầu óc Hứa Lộ nhất định là bị nhúng nước rồi, cô ta mà lại đứng ra bảo vệ mình?
Nhưng sự sửng sốt của hai người rất nhanh hồi phục lại.
An Mộc nhân cơ hội, bẻ cánh tay của Phong Tử Khiêm, trốn thoát, nhanh chóng hướng về phía cauwr mà chạy, định đóng cửa lại.
Phong Tử Khiêm hoàn hồn lại, trực tiếp hướng ra bên ngoài:
“ An Mộc, cô không ra đúng không? Cô không ra thì tôi tự mình phỏng vấn với phóng viên!”
Phong Tử Khiêm đúng là loại người lì lợm la liếm, chắc chắn sẽ làm thật.
An Mộc cắn răng, cầm lấy điện thoại, gọi cho 110, nhưng vừa mới định gọi thì Hứa Lộ liền nói:
“ Đường Hạ, nếu gọi cảnh sát lúc này thì chuyện sẽ càng lớn thêm thôi, đạo diễn Lý chắc chắn sẽ không hy vọng chuyện như vậy xảy ra đâu.”
An Mộ lúc này đúng là hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Thân là người của công chúng, thật đúng là bi thương, cái này không được, cái kia không được, chẳng lẽ bị ức hiếp đều phải nuốt hết vào bụng sao?