An Mộc căn bản nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì, nhưng nhìn nhóm người chung quanh, cũng biết, đã xảy ra chuyện!
Cô tuy rằng không rõ rốt cuộc bị bại lộ ở chỗ nào. Nhưng tư thái nhàn nhã kia của Nicolas, khác hoàn toàn khi đối mặt với mình vừa nãy.
An Mộc nắm chặt nắm tay, đôi mắt trầm tĩnh nhìn về phía Phong Kiêu.
Lại thấy anh vẫn trầm ổn như cũ, mặt mang theo nửa chiếc mặt nạ, chiếc cằm tinh xảo kia xinh đẹp đến kỳ cục, giờ phút này khóe miệng ngậm cười, vẫn trấn định tự nhiên như cũ, không có một chút hốt hoảng.
Nhưng giờ phút này trong lòng Phong Kiêu đã sớm loạn thành một đống.
Con người anh luôn luôn không biết hối hận là gì, giờ phút này lại ẩn ẩn cảm thấy hối hận.
Thì ra Hứa tiên sinh trước khi giải chết, thế nhưng còn có an bài chuẩn bị làm hậu thế cho mình. Nếu không, sao bà lại phái con trai của mình tới?
Sớm biết như vậy, anh cần gì phải để An Mộc làm chuyện nguy hiểm như thế này?!
Qủa thực là làm điều thừa!
Phong Kiêu cúi đầu, trong não nhanh chóng suy nghĩ đối sách.
Hôm nay thật đúng là thất sách!
Nếu con trai của Hứa Nặc tới, đưa ra An Mộc không phải Hứa Nặc, như vậ là Phong Kiêu lừa gạt Nicolas trước, đến lúc đó Nicolas hoàn toàn có thể lấy cớ này, hủy bỏ giao dịch lô hàng natf!
Nhưng là, nếu gã dám động đến An Mộc, cũng phải hỏi bản thân có đồng ý hay không trước!
Còn có con trai của Hứa Nặc, dù sao Hứa Nặc thiếu mình một ân tình, cùng lắm thì dùng chuyện này để xóa bỏ.
Nghĩ như vậy, An Mộc dường như cũng không có gặp nguy hiểm lắm.
Trái tim Phong Kiêu, rốt cuộc cũng trầm tĩnh xuống. Anh đi tới trước một bước, đến bên cạnh An Mộc, sau đó nhìn về phía Nicolas, lúc đang định nói chuyện, một đầu khác của hành lang truyền đến tiếng bước chân lộc cộc!
Con trai của Hứa Nặc, đến rồi!
Một đám người, thuận thế nhìn qua.
Liền thấy đối phương mặc tây trang màu trắng, trên mặt mang theo chiếc mặt nạ khá giống Phong Kiêu, từng bước một đi tới.
Nicolas nhanh chóng bước tới nghênh đón, trêu đùa mở miệng, “Lãnh, cậu tới thật là tốt! Phong mời mẹ cậu tới, không ngờ tới cậu cũng đến. Cậu đã gặp qua mẹ cậu chưa?”
Gã đưa ra vấn đề này trước, chính là muốn nhìn phản ứng của người mới tới này.
Đôi mắt sau mặt nạ của người mới tới đảo qua, mày nhăn lại, “Anh đang nói bậy bạ gì vậy, mẹ của tôi...”
Phong Kiêu thấy đối phương muốn nói ra lời thật, lập tức mở miệng đánh gãy đối phương, “Nicolas, Lãnh Tiêu, tôi có lời muốn nói.
Bị người chọc phá, cùng với bản thân tự mình mở miệng, dù sao cũng không giống nhau.
Cho dù là khi nào, Phong Kiêu cũng đều phải chiếm thế thượng phong.
Tôi chính là lừa anh đấy, thì làm sao? Các người có thể làm được gì tôi sao?
Phong Kiêu muốn biểu đạt loại ý tứ này!
Đây là một loại biểu hiện kiêu ngạo không kiên nể gì sau khi đã đạt đợc lực lượng cực hạn!
Bằng vào thế lực của anh, chẳng lẽ còn sợ Nicolas?
Nhưng Phong Kiêu vừa mới muốn mở miệng, An Mộc ngồi trên xe lăn đột nhiên đứng lên, kích động nhìn về phía Lãnh Tiêu, vội vàng bước tới hai bước, vươn cánh tay, “My son!”
Nghe câu tiếng Anh sứt sẹo, khóe miệng Phong Kiêu, nhịn không được cong lên.
Mà bên kia, Lãnh Tiêu đang muốn nói chuyện, cũng hơi sửng sốt, nhìn về phía An Mộc.
Liền nhìn thấy An Mộc đã vọt đến đây, vươn cánh tay ôm chặt anh ta!
An Mộc thật ra cũng không biết sao lại thế này. Nhưng cô nghe hiểu hai từ đơn giản my son này, con trai nha!
Sau đó nhìn thấy người tới, lại nghe được Phong Kiêu gọi đối phương là Lãnh Tiêu, cô liền hiểu rõ, con trai của nguyên chủ tới!
An Mộc dù sao cũng đã nghiên cứu thấu triệt về Hứa Nặc.