Hứa Lộ mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt không thể tin nổi!
Hai người đồng thời xuất hiện trong toilet nữ, nói bọn họ không có quan hệ gì với nhau ai tin chứ?
Giờ phút này Hứa Lộ trong lòng đã khiếp sợ đến cực hạn!
Đột nhiên nghĩ tới vừa rồi An Mộc đã nói rằng, “Tôi không ngờ cô lại có thể diện lớn đến vậy”, lúc đó cô còn mơ tưởng Phong Kiêu đến đây là vì cô, nhưng bây giờ….
Hứa Lộ chỉ cảm thấy mình như vừa ăn một cái tát!
Vậy là rõ, vì sao Thượng Quan Vũ đến đây đòi thay người nhưng cô ta vẫn có thể trở về!
Gương mặt đỏ bừng của cô ta không thể lừa được ai, nói cách khác, cô ta vừa ở trong đó câu dẫn Phong tổng?
Sao cô ta có thể không biết xấu hổ như vậy chứ?
Hứa Lộ không thể che dấu sự hâm mộ, ghen tị lẫn phẫn hận sâu thẳm bên trong mình, cô cắn chặt môi.
An Mộc nhìn thấy Hứa Lộ cũng ngây ngẩn cả người, phản ứng đầu tiên chính là nhìn xung quanh trái phải, xác định là chỉ có mình Hứa Lộ, mới nhẹ nhàng thở ra, sau đó cười như không cười nhìn Hứa Lộ, “Khéo như vậy à?”
Hứa Lộ nuốt nước miếng, Phong Kiêu đang ở đây đương nhiên cô không dám nói gì, chỉ cười xấu hổ, “Phong tổng, tôi…”
An Mộc đột nhiên lên tiếng, “Hứa tiền bối, vừa rồi có phải cái gì cô cũng không nhìn thấy không?”
Hứa Lộ sửng sốt, không dám nhìn vào mắt người đàn ông đang đứng sau An Mộc, chỉ có thể gật đầu thật mạnh, “Đúng.”
“Tốt, vậy mời cô đứng gọn vào, tôi muốn đi ra ngoài.”
Thái độ kiêu ngạo này của An Mộc làm cho Hứa Lộ hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng cái gì cũng không dám nói!
Cô vừa đứng sang một bên An Mộc liên đi qua người cô.
Đi được mấy bước thì An Mộc đột nhiên dừng bước, quay đầu lại cười như không cười nói, “Hứa tiền bối, tôi hy vọng cô có thể quản cái miệng mình thật tốt, tôi biết cô không sợ tôi, nhưng nếu mấy lời đồn đãi truyền ra ngoài gây ảnh hưởng đến anh Phong đây, tin rằng cô nên biết hậu quả.”
Hứa Lộ nghe thấy nhất thời phát nghẹn!
Cô ta dám trực tiếp lấy anh Phong ra uy hiếp mình.
Lần đầu tiên cô nhìn thấy An Mộc đã không hề có thiện cảm với kiểu xinh đẹp kiêu ngạo đó, luôn luôn cô gắng chèn ép cô ta, hiện giờ cô ta lại trắng trợn uy hiếp cô như vậy.
Hứa Lộ siết chặt nắm tay, cô không phải là trẻ con không hiểu chuyện, cho nên dù cảm thấy khó khăn, cô vẫn cười nhìn về phía Phong Kiêu, “Phong tổng, anh yên tâm, tôi sẽ không nói lung tung.”
Cô cam đoan xong, liền tha thiết nhìn Phong Kiêu, hy vọng đối phương thức thời cho cô thêm một chút đất diễn, lập tức nhẹ giọng mở miệng, “Phong tổng, tôi nhớ rõ công ty có đầu tư một bộ phim truyền hình “Hào môn bá ái”, tôi cảm thấy vai chính vô cùng thích hợp với tôi, không biết Phong tổng có thể cho tôi một cơ hội không?”
An Mộc lập tức nhíu mày.
Ôi chao!
Hứa Lộ này đúng là không lúc nào là không kiếm chác lợi ích lớn nhất cho mình.
Đáng tiếc…..
Lần này, cô ta nhìn lầm người rồi!
Cô ta nghĩ mình cam đoan trước thì Phong Kiêu sẽ phải nợ cô ta một lần sao?
Quả nhiên…
Hứa Lộ đang ngập tràn chờ mong nhìn Phong Kiêu, đôi mắt hẹp dài của anh nhíu lại, khóe môi nhếch lên, “Cô tên là gì?”
Một câu vừa thốt ta, Hứa Lộ cứng đờ người.
Tốt xấu gì cô cũng là một minh tinh nổi tiếng, không phải tất cả mọi người đều biết, nhưng ít nhất thân là Thái tử gia của FAE cũng phải biết tên cô chứ?