An Mộc đột nhiên cảm thấy như có ai đó hung hãn tát vào mặt.
Cô biết mà!
Anh ta trước giờ đều diễn kịch, lời nói chỉ là giả dối!
Cho dù là chính mình khơi chuyện trước, ngay lúc này, An Mộc lại cảm thấy vô cùng thất vọng.
Đến nỗi bản thân thân vọng vì cái gì, cô cũng không thèm nghĩ tới.
Đôi môi An Mộc hờ hững, hai tay vươn ra ôm lấy cổ Phong Kiêu.
Nếu như động tay động chân không giải quyết được vấn đề, vậy chỉ có thể lấy nhu thắng cương!
“Chú út à, sao anh không cho tôi đóng phim, tôi thực sự rất muốn đóng phim-“.
Thanh âm lơi lả, mang theo hơi thở mềm mại, giọng nói khiến người nghe có thể tan chảy ngay tức khắc.
Nhưng thật tình….
“Xem ra những lời tôi nói trước đây, em đều không cho ra gì?” Phong Kiêu vẫn không lộ ra dáng vẻ gì động lòng, đôi mắt giữ nguyên vẻ hung ác nham hiểm, chằm chằm nhìn An Mộc:”An Mộc, tôi đã nói với em tôi chưa bao giờ có tính kiên nhẫn. Em một lần hai lần làm vậy là muốn khiêu khích tôi, em nói xem, tôi nên trừng phạt em thế nào đây?”
Lại là giọng nói đầy mờ ám này!
Còn có thể trừng phạt như thế nào?
An Mộc trong lòng Phong Kiêu bĩu môi, chủ động rào đón trước:”Chú út, chú muốn trừng phạt tôi thế nào chứ?”
Khóe môi Phong Kiêu bất giác cong lên, lộ ra nụ cười đầy tà khí, ngón tay đang nhéo cằm cô khẽ nhúc nhích, từ khuôn mặt nhỏ nhắn, lần lần xuống lớp da thịt mềm mại kia, ngón tay càng ngày càng đi xuống dưới, làn da trơn trượt trắng nõn lộ ra một sức quyến rũ mê hoặc.
Trong ánh mắt anh ta rực lên mong muốn chinh phục.
An Mộc cảm thấy ngón tay ấm áp kia tựa hồ như mang theo dòng điện nào đó, mỗi khi chạm đến thân thể mình, da thịt cô lập tức giống như bị giật điện, trở nên tê tê dại dại.
“Trừng phạt ngay nơi này được không?” Người đàn ông lập tức cắn cắn vành tai An Mộc.
Hơi thở ấm áp phả thẳng vào tai cô, An Mộc trong nháy mắt toàn thân cứng đờ.
“Nơi này?” ngón tay của người đàn ông tiếp tục đi xuống, xẹt qua cổ cô, dừng lại trên bộ ngực mềm mại, nhẹ nhàng nhéo một cái.
Toàn thân An Mộc lại một lần nữa run rẩy.
“Đúng, nơi này”, tay của người đàn ông tiếp tục hướng tới đến phía bụng dưới của cô…..
An Mộc tức khắc lấy hai tay túm chặt cánh tay đó:” Chú út….”
Lời vừa thốt ra, chính cô cũng ngay tức khắc giật nảy mình.
Giọng nói mềm mại này là của mình sao?
An Mộc cũng nhận ra, toàn thân có, bất giác đổ rát nhiều mồ hôi.
Phong Kiêu ngước mắt:”Làm sao vậy?”
An Mộc nuốt nước miếng:”Chú, Chú út, chờ đến khi về nhà được không, chờ đến khi về nhà….”
Trong lúc cô đóng phim và thay đổi suất diễn, trên người nếu có lưu lại dấu vết gì lạ lùng cũng không tốt lắm.
Lời vừa nói ra, liền nghe thấy giọng nói của anh ta:”Được”
Sao cơ?
Dễ dàng đáp ứng như vậy sao?
An Mộc đang bán tín bán nghi, bỗng dưng thấy người mình bị dựng đứng lên, Phong Kiêu sửa sang lại dung nhan cho cô một chút.
An Mộc tức khắc nhẹ nhàng thở phào.
Nhưng hơi thở này còn chưa kịp thoát ra hết, cô liền cảm giác toàn thân bị nhấc bổng lên, trong nháy mắt đã bị anh ta vác trên vai, tay chân không còn điểm tựa, quơ quơ trong không khí!
Thế này…..!
Cô đâu phải là một món đồ!
Tay chân An Mộc đấm đá, “Chú út, anh làm gì thế? mau thả tôi xuống!”
“Em nói xem còn có thể làm gì? Đương nhiên là…..Về nhà.”
“Chú út! Tôi, tôi còn muốn đóng phim nữa! anh đừng đùa như thế, đây không phải là chuyện nhỏ đâu!”
“Em cảm thấy em còn có thể quay tiếp sao?”
Cùng với câu nói này, anh ta trực tiếp mở cửa phòng khách sạn, không hề kiêng kị đám người bên ngoài, đưa cô thẳng ra phía cửa chính!
Chờ đến khi cô bị nhét vào ghế phụ, người đàn ông ngồi cầm lái, xe nhanh chóng lăn bánh, lúc này An Mộc mới biết được, anh ta không hề nói đùa! Anh ta thực sự muốn đưa mình đi!