Mục lục
Bé Con, Chú Không Thể Chờ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 190:

 

Phía dưới bức ảnh kia, còn đính kèm một bức ảnh khác.

 

Mặc dù là ảnh trắng đen, hơn nữa bức ảnh từ mấy năm trước nên rất mờ, thế nhưng Du Ánh Tuyết vẫn thấy rõ.

 

Trong hình là một người đàn ông trung niên, máu thịt lẫn lộn nằm trong vũng máu.

 

Thất khiếu chảy máu, hai mắt trợn to, tổng thể bức hình vô cùng kinh khủng, cho dù đang là ban ngày cũng khiến người ta rợn cả tóc gáy.

 

Mà điều khiển Du Ánh Tuyết kinh hoàng nhất là… người đó không ai khác, chính là cha cô…

 

Du Ánh Tuyết hít sâu một hơi để ổn định tâm trạng, sau đó nắm chặt tờ báo trong tayvà đọc toàn bộ nội dung tin tức một cách nhanh chóng.

 

“Theo thông tin cho biết, có sự mâu thuẫn tình cảm giữa người đàn ông họ Du và chủ tịch của Kiều Thanh là Kiều Thanh Lương, vì vậy người đàn ông họ Du đến Kiều Thanh làm ầm ĩ”, “Kiều Thanh Lương vẫn không đối mặt trực tiếp với người đàn ông họ Du, mà là để tổng giám đốc tập đoàn Kiều Thanh là ngài Kiều Phong Khang đứng ra ứng phó, do lời lẽ của ngài Kiều sắc bén vô tình, cuối cùng dồn ép người đàn ông họ Du mất kiểm soát dẫn đến nhảy lầu, bỏ mạng tại chỗ” Du Ánh Tuyết đọc hết bài báo, nắm bắt được mấy chữ đáng sợ này, toàn thân càng run lên dữ dội.

 

Cô không thể tin được.

 

Cái chết của cha cô, sao thể thể liên quan đến chú ba.

 

Anh đã từng chính miệng nói với cô, cha cô rơi ngã từ trên một công trình của Kiều Thanh. Hơn nữa, lúc đó tất cả tin tức truyền thông đều thông báo như vậy.

 

Tại sao trên tin tức này lại hoàn toàn khác?

 

Không!

 

Anh sẽ không lừa cô! Từ trước đến giờ anh không thèm nói dối!

 

Cho nên, chắc chắn là tin tức này viết bậy!

 

Du Ánh Tuyết lắc đầu, phủ nhận hết lần này đến lần khác, đặt tờ báo xuống. Thế nhưng, một lúc lâu sau, tay vẫn đang run rẩy.

 

Dương Hòa Lâm cầm điện thoại từ trong phòng đi ra, thấy vẻ mặt cô không bình thường, lại liếc nhìn tờ báo, trong lòng chấn động, đã lờ mờ đoán được xảy ra chuyện gì.

 

“… Em không sao chứ?” Cô ấy đến gần, thăm dò hỏi.

 

Du Ánh Tuyết vội vàng đứng lên, lắc đầu: “Không sao, em không sao đâu.”

 

Cô giả vờ thoải mái, thậm chí rất cố gắng muốn cười một cái với Dương Hòa Lâm.

 

Bởi vì, cô tin tưởng Kiều Phong Khang vô điều kiện, tin tưởng anh 100%! Cái chết của cha, sao có thể là do anh bức ép chứ? Quả thật là chuyện vô lý!

 

Nhưng mà, làm sao bây giờ? Cho dù cô cố gắng thế nào, cũng không nặn ra được một nụ cười.

 

Dương Hòa Lâm thoáng nhìn tờ báo rồi ngẩng đầu nhìn cô, định nói gì đó, nhưng khi đối diện với đôi mắt kia, cuối cùng lại không nói được gì.

 

 

Mẹ từng nói nhà họ Kiều là ma quỷ ăn thịt người, còn không đồng ý cho cô và chú ba… Chẳng lẽ là vì như vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK