Nếu là đại nữ nhi có thể học một chút, ông nhưng thật sự sẽ bớt lo không ít.
Nghĩ đến đây, lại nặng nề thở dài.
Trà Trà nhìn Tiết phụ, lại nhìn sang Tiết Ngôn Nguyệt.
Sắc mặt của Trà Trà trầm xuống, mất đi vài phần ngoan ngoãn.
"Tỷ tỷ, ngươi làm phụ thân không vui!" Cô thấp giọng lên án, đáy mắt nhiễm vài phần không vui.
Tiết Ngôn Nguyệt sắc mặt thay đổi, nàng ta cảm giác được áp lực từ trêи người Trà Trà.
Cho dù là đối mặt với phụ thân chinh chiến sa trường nhiều năm cũng chưa từng có loại cảm giác này, nhưng giờ này khắc này, chỉ một ánh mắt kia của Trà Trà, nàng không thể không thừa nhận, nàng......Sợ.
Tựa hồ là theo bản năng lui về phía sau một bước, không dám đối diện.
"Ta......" Nàng rũ mắt, giọng nói yếu ớt.
"Tỷ tỷ, thích một người không sai.
Ngươi mắt mù, chúng ta cũng không trách ngươi.
Nhưng ngươi sai ở chỗ là đem phụ thân kéo vào vũng nước đục này!
Ngươi rõ ràng biết Đế Hàn Sơ đang làm cái gì và muốn làm cái gì, biết rõ nếu phụ thân cuốn vào, sẽ gánh chịu hậu quả đáng sợ như thế nào!
Ngươi nhẫn tâm như vậy sao?"
Lời nói thẳng thắn lại sắc bén, khiến cho Tiết Ngôn Nguyệt sắc mặt tái nhợt.
Nàng ta kinh ngạc nhìn sang Tiết phụ, "Ta, ta......" Cố gắng muốn giải thích nhưng lại phát hiện, không biết phải giải thích như thế nào.
Đúng vậy, nàng ta đã phát hiện Đế Hàn Sơ muốn làm cái gì.
Cũng biết mục đích của hắn là cái gì.
Nhưng mà, nàng ta vẫn là ngu muội mà lao vào.
Lời nói của phụ thân, nàng ta xem như gió thoảng qua tai, Trà Trà khuyên bảo, nàng cũng không để ở trong lòng.
Hiện tại, nàng còn chạy tới ý đồ muốn khuyên phụ thân đứng về phía Đế Hàn Sơ.
Trà Trà nhìn bộ dáng của Tiết Ngôn Nguyệt, đột nhiên bật cười.
"Từ xưa đến nay, thắng làm vua thua làm giặc, Đế Hàn Thành ngồi trêи cái vị trí kia, đã chứng minh hắn cùng Đế Hàn Sơ đã đánh qua, hắn đã thắng, thắng chính là thắng!
Như thế nào? Đế Hàn Sơ hiện tại còn muốn mưu đồ tạo phản sao?"
Nghe được tạo phản hai chữ, Tiết Ngôn Nguyệt đột nhiên cả kinh.
"Trà Trà, muội như thế nào có thể đem hai từ tạo phản nói ra như vậy? Muội có biết hay không......"
"Chẳng lẽ ta nói không phải sự thật sao?
Đế Hàn Sơ còn không phải là muốn tạo phản sao?
Hắn khiến ngươi tới khuyên phụ thân, nói thật dễ nghe một chút là đứng về phía Đế Hàn Sơ kia, nói thẳng ra thì, chẳng lẽ không phải khiến phụ thân phải đi theo hắn cùng nhau tạo phản sao?
Về ý đồ xấu này của Đế Hàn Sơ, ai mà nhìn không ra tới?"
Nói nhiều như vậy, Trà Trà kiên nhẫn cũng biến mất không còn một mảnh.
Tiết Ngôn Nguyệt biểu tình hoảng loạn, thân mình cũng co rúm lại, tựa hồ đang nghĩ cái gì đó.
Trà Trà biết Đế Hàn Sơ muốn tạo phản, còn tùy tùy tiện nói ra, như vậy......Đế Hàn Thành thì sao?
Đế Hàn Thành cũng đã biết rồi sao?
Nếu Đế Hàn Thành đã biết, có thể hay không sẽ ảnh hưởng đến Đế Hàn Sơ?
Nghĩ nghĩ, nàng ta ánh mắt sáng ngời, vội vàng muốn chạy ra cửa, nàng ta muốn đem tin tức này nói cho Đế Hàn Sơ, bảo hắn phải cẩn thận!
Trà Trà phản ứng cực nhanh, thấy nàng ta muốn chạy, trực tiếp chen chân vào đem người vướng ngã trêи mặt đất.
"A_____" Tiết Ngôn Nguyệt bị ngã phát ra một tiếng hét.
Tiết phụ, "............"
"Nga? Ngươi muốn đi tìm Đế Hàn Sơ sao?" Trà Trà nửa ngồi xổm, nhìn Tiết Ngôn Nguyệt ngã trêи mặt đất, ánh mắt tràn đầy ý cười.
Tức khắc, Tiết Ngôn Nguyệt cảm thấy da đầu tê dại, "Ngươi, ngươi muốn làm cái gì?"
Trà Trà, "Ta chỉ là cảm thấy nếu cùng ngươi hảo hào nói chuyện, mà ngươi lại không nghe, vậy......Trực tiếp nhốt lại đi, chờ sự tình của Đế Hàn Sơ được giải quyết xong, lại đem ngươi thả ra, đỡ phải ngươi không có đầu óc hại toàn bộ phủ tướng quân."
Muốn giúp Đế Hàn Sơ tạo phản?
Đời này cũng không có khả năng!
Dứt lời, tay nhỏ của cô nâng lên, động tác dứt khoát lưu loát đem người trực tiếp đánh bất tỉnh.
Tiết phụ, "............" Con liền không thể ôn nhu một chút sao???