Tô Hoán chủ động đứng dậy thu dọn.
Sắc mặt Trà Trà không khỏi nhiều thêm vài phần ửng hồng, cô rũ mắt, có chút ngượng ngùng nói.
"Anh cứ coi đây như là ở nhà mình!"
Ở nhà mình?
Tô hoán động tác dừng một chút, có chút kinh ngạc nhìn Trà Trà.
Nhìn bộ dáng nghiêm túc của cô gái nhỏ, Tô Hoán cười cười, "Ân, cảm ơn khích lệ."
Em nói xem như nhà mình, tôi đây liền nghe theo.
Liền tính thêm cái ân huệ gì đó, hắn......Cũng không ngại.
Ngay sau đó.
Trà Trà lại tìm ra điện thoại, sau đó nghiêm trang nhìn Tô Hoán.
"Tô Hoán, tôi hiện tại phải kiếm tiền, cho nên, một lát nữa anh không cần nói chuyện nói chuyện với tôi, anh chơi một mình đi."
Tô Hoán sắc mặt thay đổi, "???"
"Nhất định phải phát sóng trực tiếp sao?" Hắn hỏi.
Hắn không muốn quá nhiều người nhìn thấy cô.
Trà Trà sắc mặt ngưng trọng, nhanh chóng giải thích.
"Bởi vì không phát sóng trực tiếp sẽ không có tiền, không có tiền tôi sẽ không có ăn, tôi không có ăn, cũng sẽ không thể nuôi anh, cho nên, không phát sóng trực tiếp = chúng ta hai người sẽ đói chết."
Tô Hoán, "......Sẽ không." Tôi không thiếu nhất chính là tiền.
Trà Trà lắc đầu, nỗ lực hướng tới Tô Hoán giáo huấn bài canh gà của tiên nữ, "Anh cũng không thể mỗi ngày chạy đi rút thăm trúng thưởng a! Dù may mắn đến đâu, cũng sẽ có một ngày uổng phí! Làm người, nhất định phải làm đến nơi đến chốn, dựa vào nỗ lực của chính mình để kiếm tiền."
Tô Hoán lời nói, toàn bộ đều bị nuốt trở về.
Tổng cảm thấy......Cảm giác giống như khi mình đào hố, lại đem chính mình cũng hung hăng hố một phen.
Loại cảm giác này......Thật đúng là khiến cho người ta cảm thấy đau đầu.
Trà Trà thấy hắn không nói nữa.
Vừa lòng gật gật đầu, "Lúc này mới đúng, anh nhất định phải nỗ lực kiếm tiền."
A, nói như vậy, hẳn là có thể khiến hắn trở nên càng thêm nỗ lực tiến tới!
Ta thật là một người tốt!
Đừng hỏi ta vì sao lại cùng Tô Hoán nói như vậy, bởi vì, ta là phú nhị đại, về sau nếu ta không có phát sóng trực tiếp để kiếm tiền nữa, ta cũng có thể trở về nhà để kế thừa tài sản.
Nhưng là Tô Hoán thì không phải a, cũng không biết nhà hắn tình huống như thế nào.
Vạn nhất không phải phú nhị đại, vậy hắn nhất định phải phi thường nỗ lực mới có thể.
Nga, Trà Trà càng nghĩ càng cảm thấy cần phải quan tâm nhiều hơn đến Tô Hoán!
Trà Trà lại không yên tâm liếc nhìn Tô Hoán một cái.
Quên đi, cô sẽ làm tấm gương trước.
Cô động tác không quá thuần thục đưa điện thoại di động đặt lên cái giá, lại nhìn nhìn thời gian.
"Ai, hôm nay phát sóng trực tiếp còn 1 tiếng 40 phút......Tô Hoán, anh mau nhìn xem tôi, có phải hay không đặc biệt nỗ lực a!"
Tô Hoán rất phối hợp gật đầu, "Đúng vậy, Trà Trà đặc biệt nỗ lực, Trà Trà nhà ta siêu lợi hại!"
"Cho nên, anh nhất định phải nỗ lực hơn tôi!"
Bằng không, tương lai sẽ có ngày nào đó cô không thể nuôi hắn nữa, hắn một mình thì phải làm sao bây giờ?
Thất Thất, 【............】 tôi thật sự muốn nói, cô suy nghĩ quá nhiều rồi............Thật sự suy nghĩ quá nhiều.
Nhưng loại lời nói này, nó mà nói ra, nó liền có khả năng sẽ hoàn toàn biến mất.
Thất Thất chỉ có thể thở dài, ai oán......Cuối cùng lại đi hướng hằng ngày tự bế.
Trà Trà tin tưởng tràn đầy nhìn vào di động, cô nguyên bản tính toán lừa gạt quá khứ, quyết tâm phải phát sóng trực tiếp thật tốt.
Lần này, thật ra không hề giống phía trước như vậy, nhìn chằm chằm vào di động, cái gì cũng không nói, cuối cùng lại ngủ lúc nào không hay......
Cô an tĩnh nhìn trong chốc lát.
Lúc này mới phát hiện, người xem giống như tăng lên không ít.
Lại nhìn phòng phát sóng trực tiếp có chút quạnh quẽ, cô thực nhanh liền phát hiện được, nhanh chóng đem bình luận mở ra.
Cô ấn một chút.
Giây tiếp theo.
Liền nhìn thấy đủ loại bình luận dũng mãnh bay bay.
Nhìn thấy nhiều người như vậy, Trà Trà ngay lập tức vui vẻ cười cười, "Chào mọi người, tôi là Trà Trà, hôm nay chủ đề là: Đáng yêu Trà Trà, trực tuyến bồi liêu!"
Tô Hoán, "........................" Khí đến hỏng mất.