Mục lục
Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

22:09, Ngày 30 tháng 5.

Phòng khám tư vấn tâm lý.

Sau khi Đỗ Duy tắm rửa sạch sẽ, bèn trở về phòng ngủ.

Cửa phòng ngủ đã bị hắn tháo ra.

Cánh cửa gỗ mới được giao đúng hẹn, khi hắn trở về nhà vào chạng vạng tối.

Nhưng bây giờ, Đỗ Duy từ thể xác đến tinh thần đều có chút mệt mỏi, mỏi eo đau lưng, không có hứng đi lắp cửa.

Có một phần là do Alexis gây ra, nhưng cũng có yếu tố là do quá mệt mỏi nên không thể lắp cửa.

...

Nằm ở trên giường.

Đỗ Duy hít sâu một hơi, cầm hồ sơ bệnh án đặt trên đầu giường, lật xem.

Trong số những bệnh nhân mà hắn đã gặp, có 3 trường hợp rất có thể xảy ra hiện tượng ác linh.

Đầu tiên là Annabelle, kẻ đã bị nhốt trong tủ lắp ghép.

Sau đó, có một cô bé tên là Reagan, sau khi chơi một trò chơi triệu hồi linh hồn, cô đã nghĩ rằng mình là một người đàn ông tên là Hoddie.

Tiếp theo là cậu bé mắc chứng sợ chú hề.

Cả 2 bệnh nhân có khả năng đã gặp phải sự kiện ác linh.

Nhưng người trước sống ở thành phố khác, trong khi người sau sống ở thị trấn nhỏ ở ngoại ô New York.

Vì vậy, Đỗ Duy đã chọn cái sau.

...

Hiện tại có 2 thứ hắn muốn giải quyết, một là đồng hồ cổ và hai là ác linh Đỗ Duy.

2 thứ không mâu thuẫn với nhau.

Đỗ Duy đã yêu cầu Cha Tony chú ý đến sự cố ác linh về gương.

Mặc dù Cha Tony tương đối khó hiểu trước chuyện này, nhưng mối quan hệ giữa hai người rất tốt, không có nhiều nghi vấn.

Hơn nữa, bản thân chuyện này là để giải quyết ác linh Đỗ Duy, cũng không liên quan gì đến ác linh, Đỗ Duy cũng không lo sớm bại lộ bí mật.

Nhưng muốn giải được chiếc đồng hồ cổ thì phải tìm được một linh, và tống khứ nó bằng hình thức đánh bạc.

Thứ nghi là ác quỷ chú hề có vẻ rất phù hợp cho chuyện này.

Thứ nhất, nó đủ trực quan, thứ hai, cậu bé tên Billy nói rằng chỉ có cậu và một số bạn cùng trang lứa nhìn thấy chú hề, còn người lớn thì không thể nhìn thấy.

Đây hẳn là một ác linh với quy luật kỳ lạ.

Suy nghĩ về điều này.

Đỗ Duy nhìn chằm chằm vào hồ sơ bệnh án của Billy một lúc.

<b>[Bệnh tật: Chứng sợ chú hề

Biểu hiện cụ thể: sau khi anhemtrai mất tích, chú bé cảm thấy mình bị một con quái vật trông giống chú hề ăn thịt, và chìm đắm trong nỗi sợ hãi, lo lắng kéo dài. 】</b>

Hắn bắt đầu suy nghĩ.

Đồng hồ cổ tạm thời đặt ở phòng khám khá an toàn.

Lấy nó ra một cách hấp tấp có thể dễ dàng gây ra những rắc rối không đáng có.

Giải quyết mọi việc trong phòng khám sẽ hợp lý hơn.

Rốt cuộc, khi ác linh đã nhắm vào mục tiêu, không giết chết mục tiêu sẽ không dừng lại.

Nói cách khác, chỉ cần nó muốn giết mình, thì sớm muộn gì nó cũng sẽ đến phòng khám.

Mà ác linh, hay đúng hơn là ác thi, bước vào phòng khám, sau khi bị hắn giải phẩu rồi sử dụng, đã bị đốt thành than...

Đỗ Duy cất hồ sơ bệnh án, lấy smartphone ra, nhẹ giọng nói: "Tôi nhớ Billy sống ở thị trấn Dray, vùng ngoại ô, mất khoảng một giờ lái xe. Ngày mai mình nên đến đó xem tình hình cụ thể, nếu có thể, sẽ dẫn dụ thứ gọi là chú hề độc ác đến phòng khám, đánh một ván bạc."

Trong khi nói chuyện, Đỗ Duy mở trình duyệt và gõ dòng chữ <b>Dray Town</b>.

Ngay sau đó những hướng dẫn tra cứu có liên quan đã được hiển thị.

Nhấp vào mục có thời gian đăng gần đây nhất.

Nội dung là:

-Thị trấn Dray được thành lập vào thế kỷ trước với dân số cố định khoảng 1.000 người, là một thị trấn tương đối lạc hậu nằm ở ngoại ô New York.

Nền kinh tế của toàn thị trấn chủ yếu là nông nghiệp, và sản xuất thủ công, không nổi tiếng lắm.

Đỗ Duy suy nghĩ một lúc, gõ thêm cụm từ <ác linh thằng hề> vào sau cụm từ Thị trấn Dray, và bắt đầu tìm kiếm lại.

Nhưng lần này, những gì hắn tìm thấy là một bài post trên diễn đàn địa phương.

Chủ đề của nó là về truyền thuyết đáng sợ có tên Pennywise.

Trong bài đăng này, Pennywise được miêu tả là một thằng hề, với khuôn mặt gớm ghiếc, con ngươi màu vàng và hoá trang rất đậm.

Cứ 27 năm nó sẽ xuất hiện một lần.

Mỗi khi xuất hiện, nó chỉ tập trung vào những đứa trẻ chưa đủ tuổi vị thành niên. Nó thích thú với việc cắt xẻo trẻ em và tận hưởng nỗi sợ hãi của lũ trẻ.

Đó cũng là cơn ác mộng mà lũ trẻ sợ hãi nhất.

Hơn nữa, bài post này đã rất cũ, thỉnh thoảng lại có người comment, chế nhạo Pennywise chỉ là một huyền thoại kinh dị do con người tạo ra.

Cũng có người bác bỏ điều này, cho rằng Pennywise chỉ là tin đồn nhảm, và người lớn dùng nó để dọa trẻ em.

Tất nhiên……

Đỗ Duy cũng đã xem câu trả lời của một số người lớn tuổi, họ khẳng định đã nhìn thấy Pennywise khi họ 15 ... 6 tuổi. Nhưng không có ký ức liên quan, có vẻ như đã quá lâu, không tài nào nhớ nổi.

Nhưng điều kỳ lạ là, ký ức của họ trước khi gặp Pennywise không mơ hồ như vậy.

Các câu trả lời của những người lớn này, được đánh giá cao trong các bài post, các tình huống tương tự cũng xảy ra trong những bài post tự thuật của những người khác.

Đỗ Duy nhìn thấy điều này, không khỏi nhíu mày: "Hình như là xóa trí nhớ..."

"Nỗi sợ hãi của trẻ em, thậm chí có thể ăn thịt người ... cứ 27 năm xuất hiện một lần, sao cứ cảm thấy giống tà linh thế nhỉ..."

Sau đó, hắn đặt smartphone xuống, và lấy chiếc ví ở bên cạnh.

Vừa mở ra. Trong ngăn của chiếc ví, có 2 lá Joker.

Một lá là bối cảnh là rừng rậm, người đàn ông mặc tuxedo trông giống hệt hắn.

Tấm còn lại là cửa cung điện, mặc tuxedo, mặt nạ không có ngũ quan, thân thể bị 3 cánh tay thối rữa nắm chặt.

"Mình hy vọng mọi thứ sẽ suôn sẻ, gần đây đã có quá nhiều chuyện."

...

Vào thời điểm này.

Trong Sở Cảnh sát New York.

Sĩ quan Tom vẫn ngồi trước máy tính, mắt đỏ hoe nhìn vào màn hình máy tính.

Trên màn hình, là cảnh đám người thuộc giáo phái Vidar được camera giám sát ở New York ghi hình được.

Anh vừa xem vừa uống cà phê đậm.

Thức khuya làm thêm giờ là điều Tom rất ghét, nhưng giờ anh ấy siêng năng và nhiệt tình hơn ai hết.

Đột ngột……

Tom mở to mắt, anh nhìn thấy một cảnh quay của cô hàng xóm xinh đẹp, mà mình chết mê chết mệt.

Đoạn phim giám sát này được thực hiện vào lúc 8 giờ tối ngày 22 tháng 5, mà thời điểm Tom phát hiện ra xác chết của nữ hàng xóm là vào ngày 25 tháng 5.

Trong đoạn băng giám sát, giáo phái Vidar đầu tiên là đi vào một con hẻm tối, sau đó khoảng 10 phút, một người phụ nữ xinh đẹp mặc áo dài đen bước vào.

Cô ấy là Joanna.

"Tại sao cô ấy lại đi gặp người của Vidar?"

Tom bối rối, và tiếp tục theo dõi.

Trong hình, lại thêm 10 phút trôi qua.

Khi Joanna bước ra khỏi con hẻm một lần nữa, có vẻ như cô đã hoàn toàn thay đổi.

Nhịp bước cứng nhắc, máy móc ...

Như một cái xác ...

Những người Vidar biến mất một cách khó hiểu, dường như họ đã đi từ phía bên kia của con hẻm.

Tom nhìn đi nhìn lại màn hình giám sát, sắc mặt càng ngày càng xấu.

"Báo cáo khám nghiệm tử thi cho thấy khi mình gặp Joanna, cô ấy đã chết được 4 ngày, có nghĩa là sau khi gặp Vidar vào ngày 22 tháng 5, cô ấy đã chết."

"Mà Joanna biến thành ác linh là chuyện ngày hôm qua. Từ khi cô ấy chết đến lúc biến thành ác linh, tổng cộng mất 7 ngày..."

"Nếu đúng như vậy thì mình có thể điều chỉnh hồ sơ của người đã mất ở New York trong 7 ngày đó. Nếu suy nghĩ của mình chính xác. Theo thông tin trên đây, mình sẽ có thể nắm được rất nhiều manh mối quan trọng."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK