Huyết thuỷ vô cùng quỷ dị.
Mercer hoàn toàn không có năng lực phản kháng, nên đã bị nó quấn lấy.
Sau đó, toàn bộ huyết thuỷ đều sôi sục.
Tiếp tục chui vào mũi, miệng, tai và mắt của Mercer.
Ma linh chiếm hữu cơ thể y đã không ngăn cản quá trình này.
Có vẻ như huyết thuỷ còn đáng sợ hơn cả ma linh.
Khi chúng được kết hợp với nhau, một thứ gì đó sẽ được hồi sinh...
Ác linh Đỗ Duy và Matthew thờ ơ nhìn qua, cả hai bỗng không hề tấn công nhau, mà dường như đang chờ đợi điều gì đó.
Vô cùng khó hiểu.
"Mày có thể nói cho ta biết mày thuộc thế lực gì? Ở đây, xem ra cũng không phải là mày thật."
Trong cơn mưa lớn, Matthew lui sang một bên.
Ác linh Đỗ Duy cầm dao nhọn bình tĩnh nói: "Thật sự không phải tao, tao vừa rồi dùng một phương pháp để điều khiển cái xác này."
"Còn về câu hỏi của lão, người? Lão nghĩ rằng tao là người?"
Matthew im lặng, lão rất cảnh giác nhìn ác linh Đỗ Duy.
Lý do không tấn công, hoàn toàn là vì lão thấy nếu cứ đánh tiếp thế này, cũng thật vô nghĩa.
Bên cạnh đó, trong bóng tối còn có vài thứ.
Vì vậy, lão từ tốn nói: "Trên đời này kẻ phi nhân có rất nhiều. Trong trí nhớ của ta, rất nhiều người còn sống. Mày khiến tao nhớ lại một người nào đó."
"Cũng tao nhã máu lạnh, giống nhau có năng lực khống chế đồ vật từ xa, định thân, nhưng mày không phải hắn."
Matthew đã sống rất nhiều năm và luôn là người đứng đầu Twilight, cứ lâu lâu, khi cảm thấy mình sắp chết, lão sẽ đổi thân phận mới, rồi quay trở lại Twilight một lần nữa.
Vì vậy, lão biết rất nhiều người.
Chỉ là khi lão dung hợp với thứ đó, xuất hiện một số vấn đề, khiến lão phải trốn ở sau màn trong một khoảng thời gian nhất định, không thể phân tâm để ý đến những thay đổi của thế giới.
Và giờ, Matthew đột nhiên cảm thấy rằng sự tồn tại vô danh trước mặt, có lẽ là một người đã sống sót cùng thời với lão.
Mặc dù ác linh Đỗ Duy kém hơn Matthew rất nhiều về sức mạnh và kinh nghiệm.
Nhưng sự am hiểm của nó với tâm hồn và bản chất con người là tuyệt đối.
Vì vậy, nó lạnh lùng nói: "Matthew, lão khiến tao cảm thấy rất xa lạ."
Loại giọng điệu này, có vẻ rất quen thuộc.
Matthew lập tức tái mặt, lão liên tưởng đến vài chuyện.
"Ngài Công tước?"
"Không, mày không thể là ngài ấy, ngài ấy đã chết..."
Matthew là người sống từ thời nữ hoàng Victoria, vào thời đại đó, giáo hội vẫn còn ở đỉnh cao, số lượng Hunter đông gấp nhiều lần hiện tại.
Vấn đề ác linh hoá vốn không phải là vấn đề gì cả.
Mối đe dọa duy nhất là những thứ khủng khiếp khiến ác linh xuất hiện trên thế giới.
Đều là những thứ mang tính khái niệm.
Matthew từng là giám mục trẻ nhất của giáo hội, lão đã tiếp xúc và biết khá nhiều người sống trong thời đại Victoria, phi nhân nhưng không phải phi ngã.
Trong số họ có một người đàn ông bí ẩn được gọi là Công tước.
Ác linh Đỗ Duy nghe vậy, lập tức phân tích ra rất nhiều thông tin.
Vì vậy, nó vô cảm nói: "Không có gì là không thể, Matthew, thứ mà lão dung hợp chưa triệt để, thành viên của Vanity cũng không đơn giản như lão nghĩ."
Lời lẽ của nó rất mơ hồ, không trực tiếp thừa nhận, cũng không phủ nhận.
Hơn nữa, nó đã chuyển chủ đề theo hướng khác.
Mê hoặc không nhất thiết phải từ lần sau mới bắt đầu, mà cũng có thể đặt bẫy ngay từ bây giờ.
Sắc mặt của Matthew lập tức trở nên cực kỳ phức tạp: "Vậy sao..."
Lão đã sống quá lâu. Nhiều ký ức của quá khứ đều hiện ra vào lúc này.
Vào lúc này, Mercer, người đang bị huyết thuỷ quấn chặt, đột nhiên phát ra một tiếng cười trầm thấp.
"He he he..."
Hoàn toàn không phải là con người. Càng giống một tồn tại khủng khiếp nào đó.
Ngoài ra, cơ thể của Mercer cũng xuất hiện những biến hoá dị thường, huyết thuỷ ngấm vào cơ thể, khiến làn da lão trắng bệch như thể được ngâm trong nước.
Trên mặt hắn hiện lên hoa văn đặc thù, giống như một vết bớt.
"Tao ghét nhất là loại không biết đã sống bao nhiêu năm như chúng mày. Tao không ngờ huyết thuỷ không có tác dụng với chúng mày."
"Để tao đoán xem, chúng mày đều dung hợp loại đồ vật đó, đúng không?"
"Nhưng giờ tao cũng đã dung hợp."
Mercer hé miệng cười toe toét, lưỡi đen thui như lưỡi rắn, hai mắt lõm sâu, đồng tử co lại thành một chấm màu vàng nhạt, tròng trắng chiếm gần hết.
Mới nhìn trông rất giống với ác ma nữ tu.
Trạng thái tinh thần của y đã hoàn toàn bị bóp méo. Trông còn kinh khủng hơn.
Nhưng Matthew trầm giọng nói: "Đây là nguyền rủa từ 72 Trụ Ma Thần của Solomon. Vanity bọn mày lại mở cánh cửa đó rồi sao? "
Mercer không nói gì, đôi tay khẽ quơ.
Trí óc hỗn loạn đã khiến y đưa ra một quyết định không hề có lý trí.
Y đồng thời ra tay với Matthew, và ác linh Đỗ Duy.
Vào lúc này, Matthew và ác linh Đỗ Duy đồng thời đưa tay ra.
Có thể thấy là trong lòng bàn tay của Matthew cũng có một hoa văn đặc biệt, đó là một con mắt mở to, với hai con ngươi quấn vào nhau.
Trên tay phải của ác linh Đỗ Duy, có hoa văn một chiếc mặt nạ.
Dường như giữa hai bên có liên quan.
Hai bọn họ đồng loạt ra tay.
Lực lượng vô hình trực tiếp ép Mercer méo mó.
Matthew và ác linh Đỗ Duy đứng ở hai bên.
Như thể cả hai đang hợp tác cùng nhau, chuẩn bị đuổi quỷ, họ khoá chặt Mercer.
Nhưng dù Mercer bị vặn méo mó, vẫn còn sống, thậm chí còn thức tỉnh nhờ nỗi đau thể xác.
"Chúng mày định nhìn tao chết?"
Tiếng bước chân vang lên.
Tiếng mưa xối xả dường như bị bóp nghẹt, dù vẫn mưa, nhưng chung quanh im lặng đến vô lý, chỉ có thể nghe rõ tiếng bước chân.
Ác linh Đỗ Duy vô cảm quay đầu lại, trên con đường phía sau, 11 người mặc quần áo dài màu đen, đeo mặt nạ trắng không thể tả đi tới.
Dáng vẻ của những chiếc mặt nạ đó khác nhau, có cái lớn và có cái nhỏ.
Một số có ngũ quan hoàn chỉnh.
Một số chỉ có một mắt.
Với mỗi bước của họ, khuôn mặt của Matthew cũng trở nên xấu xí hơn một chút.
Lão đột nhiên phát hiện ra sau khi hợp nhất thứ đó, mình có chút tự cao.
Đám người Vanity lại mở cánh cửa, với phong cách hành xử của mình, họ chắc chắn sẽ làm điều gì đó với những tồn tại quỷ dị đó.
72 Trụ Ma Thần của Solomon độc hại là tín ngưỡng nguyên thuỷ độc ác, và là tồn tại đáng sợ mang tính khái niệm.
Mọi thứ liên quan đến chúng đều mang theo nguyền rủa.
Nếu lão có thể dung hợp thứ đó, không có chuyện đám người Vanity không làm được.
"Ta phải mau chóng rời đi..."
Nhưng ngay khi ý nghĩ này hiện ra trong đầu của Matthew, lão nhận thấy "Ngài Công tước" ở bên cạnh vẫy tay, nắm Mercer trong tay, sau đó dường như đã làm điều gì đó, rồi ném y đến chỗ đám người Vanity.
Và sau đó, "Ngài Công tước" đã bỏ trốn...