Mục lục
Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Màn sương mù cuộn trào.

Dường như có thứ gì đó đang ủ bên trong.

Bầu trời đêm yên tĩnh, ánh trăng sáng chiếu xuống mặt đất, khiến bầu không khí nơi đây trở nên vô cùng vắng vẻ.

Thời gian chầm chậm trôi qua.

Chẳng mấy chốc, đã đến nửa đêm.

Màn sương bao phủ thị trấn bắt đầu từ từ tan biến.

Đột ngột, thân hình một người đàn ông bước ra khỏi sương mù, dường như hắn đang cầm một quả bóng bay trên tay.

Khi hắn bước ra khỏi thị trấn, tia sương mù cuối cùng lập tức bị ánh trăng cuốn đi, nó hắt lên người hắn.

Chính xác là khuôn mặt lạnh lùng của Đỗ Duy, đang cầm một quả bóng bay màu đỏ bằng tay phải.

Đây là bản thể của Pennywise, nhưng đường nét của thằng hề đáng lẽ xuất hiện trong đó đã biến mất không dấu vết.

Thay vào đó, là nhiều hình bóng người không rõ nét.

Không có thực chất, thậm chí không thể nhìn thấy nếu không nhìn kỹ.

Là những ác linh được biến thành từ những tà giáo đồ của Vidar.

Dường như Đỗ Duy cảm thấy hơi mệt khi cầm quả bóng bay.

Vì vậy, hắn suy tư một hồi, rồi hét lên: "Cái Bóng."

Ngay giây sau đó, Cái Bóng cầm hai con dao chui ra từ phía sau của Đỗ Duy.

Ngay khi xuất hiện, nó cúi đầu trong tư thế khúm núm, sợ hãi nhìn thẳng vào người đàn ông trước mặt.

Vâng, đúng vậy……

Trí tuệ của Cái Bóng lại tiến bộ thêm.

Nó đã tận mắt chứng kiến kết cục bi thảm của Pennywise, kẻ đã từng sát cánh bên nó, rồi trở thành kẻ phản bội.

Cảnh tượng đó đã in sâu vào tiềm thức của nó.

Nhưng Đỗ Duy lại cau mày: "Đừng cúi đầu."

Cái Bóng lập tức ngẩng đầu thẳng.

Sau đó, đôi mắt đỏ ngầu của nó phản chiếu hình ảnh Đỗ Duy đang từ từ buộc quả bóng lớn màu đỏ quanh cổ nó.

Cái Bóng ngẩn người.

Nó nghiêng đầu nhìn quả bóng bay màu đỏ buộc vào cổ, lơ lửng trên đầu của nó.

Phải nói cái này trông giống như một loại vương miện nào đó. Chỉ khác là nó méo ở một góc.

Nhưng Cái Bóng lại bản năng cảm thấy khó chịu, quả bóng bay màu đỏ trong mắtcủa nó vô cùng bất ổn, tựa như có thể nổ tung bất cứ lúc nào.

Do đó, nó vươn hai tay ra, cố gắng kéo thẳng quả bóng bay màu đỏ.

Tuy nhiên, do hai tay của nó đều đang cầm dao, không chịu buông ra nên đã trực tiếp cầm dao đâm vào quả bóng đỏ.

Đỗ Duy cau mày khi nhìn thấy điều này.

Cái Bóng lập tức dừng lại, đôi mắt đỏ ngầu đầy nghi ngờ và bối rối nhìn người đàn ông trước mặt,.

Dường như đang hỏi: Chủ nhân, ý của ngài là gì?

Chỉ số thông minh của nó không đủ để nó hiểu được ý của Đỗ Duy, trong tình huống không có mệnh lệnh.

Thật may mắn, Đỗ Duy rất hài lòng khi Cái Bóng có chỉ số IQ ngang ngửa với một tên ngốc.

Hắn lạnh lùng nói: "Từ nay về sau quả bóng bay màu đỏ này sẽ được thắt vào cổ mày trong tương lai, nhưng mày phải nhớ rằng thứ này rất quan trọng đối với tao, mày phải đảm bảo rằng nó không bị phá hủy."

"Ngoài ra, mày không được chạm vào nó, hiểu không?"

Cái Bóng vô cùng mù mờ.

Nó không biết phải làm gì, nhưng không thể chạm vào, thì Cái Bóng vẫn hiểu.

Hai con dao sắc nhọn hạ xuống.

Cái Bóng lại hòa vào bóng của Đỗ Duy, thậm chí có cả quả bóng màu đỏ lơ lửng trên đó.

Đỗ Duy hài lòng gật đầu.

"Để thứ này ở chỗ Cái Bóng tiện hơn nhiều so với phải mang theo."

"Lần sau nếu cần, có thể lấy nó từ Cái Bóng bất cứ lúc nào."

Đúng, Pennywise đã tiêu, nhưng cơ thể của nó đã bị ác linh Đỗ Duy biến thành một ngân hàng dự trữ năng lượng thay thế. Thể tích của nó cũng đã trở thành kích thước bình thường.

Về phần những ác linh Vidar, chúng bị nhét vào quả bóng như những cục pin.

Bằng việc này, Đỗ Duy cuối cùng đã giải quyết được một nguy cơ tiềm ẩn. Chính là sau khi biến thành ác linh Đỗ Duy, hắn không thể đạt tới trạng thái mạnh mẽ nhất.

Chỉ cần ngân hàng năng lượng chưa cạn kiệt, hàng trăm ác linh còn chưa tiêu hao hết, thì ác linh Đỗ Duy có thể duy trì trạng thái hoàn mỹ.

Nếu lần sau gặp phải xe buýt và Ngôi nhà kinh dị, chỉ cần Đỗ Duy sẵn sàng tồn tại lâu dài với thân phận của ác linh Đỗ Duy, hắn sẽ có chiếm ưu thế.

"Ho..."

Lúc này, Đỗ Duy đột nhiên cúi xuống, ôm ngực ho dữ dội.

Mặt hắn đỏ bừng.

Miệng há ra, trong bụng như có con dao đang khuấy động, cơn đau vô cùng dữ dội khiến hắn không ngừng rên rỉ.

"Khạc..."

Nôn mửa liên tục.

Có một số loại chất lỏng màu đen được nôn ra.

Giống như máu xấu.

Phải mất một thời gian, Đỗ Duy mới hồi phục.

Hắn thở hổn hển, nhìn bãi nôn lớn trên mặt đất, ánh mắt trở nên có chút không nói nên lời.

"Xem ra thân thể của mình không đủ chống đỡ, trong thời gian ngắn sẽ trở thành ác linh Đỗ Duy, sức mạnh của nó ăn mòn mạnh mẽ đến vậy sao?"

Đỗ Duy lau miệng, vượt qua bãi nôn, đi về phía một chiếc ô tô màu đen đang đậu trước đường cao tốc.

Vào lúc này, hắn rất khó chịu.

Suy cho cùng, con người và ác linh về cơ bản là khác nhau.

Cho dù có trở thành ác linh Đỗ Duy, cuối cùng cũng sẽ thêm một tầng hạn chế.

Ít nhất……

Đỗ Duy không thể làm giống như ác linh Đỗ Duy, điên cuồng tăng cường sức mạnh như hoả tiễn.

"Tôi đột nhiên có chút nhớ tới tôi kia."

"Có lẽ, nếu nó thắng, chắc nó cũng cảm thấy như vậy."

Giọng điệu của hắn trong đầu tiên có chút khó hiểu.

Câu thứ hai thì mang hàm nghĩ phức tạp, mà người bình thường không thể hiểu được.

Ánh trăng tĩnh mịch chiếu vào hắn, kéo bóng hắn rất dài, cũng rất nhạt.

Bấm chìa khóa xe.

Đèn pha của chiếc ô tô đen nhấp nháy.

Đỗ Duy mở cửa xe, vào vị trí của lái phụ.

Chiếc xe chầm chậm chạy về phía trước.

……

Trong xe hơi, Đỗ Duy lấy smartphone, rồi gọi cho bà Senna.

CuỘc gọi nhanh chóng được kết nối.

Bên kia điện thoại, Bà Senna hơi mệt mỏi hỏi: "Ngài Đỗ Duy, đã muộn như vậy, ngài có chuyện gì muốn nói với tôi sao?"

Đỗ Duy bình tĩnh nói: "Chuyện về Pennywise đã giải quyết xong, hãy cho người tới dọn dẹp, thị trấn đã hoàn toàn trống rỗng, mọi người đều đã chết."

Bà Senna im lặng trong hai giây trước khi nói: "Cảm ơn vì sự chăm chỉ của ngài, tôi sẽ cử người đến ngay bây giờ."

SỰ nguy hiểm của Pennywise quá khủng khiếp.

Những Hunter bình thường không thể làm gì nó, khả năng tử vong cao tới cấp độ 9.

Có thể giải quyết nó đã là một niềm vui bất ngờ.

Ngay cả bà Senna cũng không dám đòi hỏi quá nhiều.

Như nghĩ ra điều gì đó, bà lại hỏi: "Nhân tiện, ngài đã rời khỏi San Polia, nếu để giải quyết Pennywise, vậy ngài có trở lại tham dự tang lễ của Đức Ngài Alvin vào ngày mốt không?"

Đỗ Duy từ chối: "Không, tôi còn rất nhiều việc phải làm tiếp theo, khi mọi việc được giải quyết, tôi sẽ trở về San Polia để tỏ lòng kính trọng với Alvin."

Nói xong bèn cúp máy.

Sau đó, Đỗ Duy bật Maps trên smartphone, tìm kiếm đường đến Dãy núi Ustengrav ở Thụy Sĩ.

Hắn sẽ đi lấy cán cân.

Nhân tiện, xem liệu có cơ hội giải cứu Ryan khỏi Twilight hay không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK