Kane ở đầu dây bên kia vẫn đang nói.
Nhưng Đỗ Duy thì im lặng.
Vì hắn vừa gặp lão già này mới 2 ngày trước, cuộc trò chuyện rất vui vẻ.
Ông già đặt rất nhiều hy vọng vào hắn. Ông già thậm chí còn muốn ký thác vinh quang của gia tộc Dawkwe lên Đỗ Duy.
Mối quan hệ giữa ông già này và Đỗ Duy không thể nói là tốt hay xấu, thậm chí lúc đầu họ còn có mâu thuẫn, nhưng vì Andrew Dawkwe mà nó đã thay đổi như bây giờ.
Alvin Dawkwe tới chết cũng không biết, ông nội - người duy nhất mà lão còn mong nhớ, lớp da của kẻ này đã bị Đỗ Duy đốt thành tro, ác linh sau khi kẻ này ác linh hoá cũng bị xé nát.
Nếu ông ta biết điều đó, chắc sau khi trở thành ác linh, sẽ điên cuồng tìm kiếm Đỗ Duy.
Nhưng ông ta chết quá dễ dàng, điều này khiến Đỗ Duy cảm thấy khó hiểu.
Hắn nhìn vào điện thoại, và bình tĩnh hỏi: "Tại sao ông Alvin lại đột ngột qua đời? Tại sao sau khi chết, ông lại trở thành ác linh, và tại sao có thể trốn thoát khỏi San Polia?"
Với sự tồn tại của Máu của Jesus, cùng với San Polia là trụ sở chính của giáo hội, một ác linh mới sinh ra, theo lý thuyết ngay khi nó vừa sinh ra, sẽ lập tức bị giết.
Dù sao ngay cả Twligh cũng có Thánh Đinh để phòng ngừa Hunter ác linh hoá, giáo hội không thể không có.
Đầu bên kia điện thoại, Kane lạnh nhạt nói: "Không phải ông ta đã nói với cậu, bản thân sắp chết sao?"
"Đỗ Duy, không có gì gọi là đột ngột cả. Mọi người trên thế giới này đều sẽ chết. Cậu và tôi cũng vậy, những Hunter như chúng ta đang đẩy nhanh quá trình chết chóc."
"Điều duy nhất chúng ta có thể làm là bình tĩnh đối mặt với tất cả."
"Về phần y... hoặc là nó, có thể trốn thoát khỏi San Polia bởi vì Alvin Dawkwe đã ở trên bờ vực biến thành ác linh."
"Y đã luôn cố kiềm chế, khiến nó trở nên rất mạnh sau khi được sinh ra."
Đỗ Duy trầm giọng nói: "Vậy mục đích của ngài gọi điện thoại cho con, là muốn con giải quyết sao?"
Kane trả lời: "Đúng, ban đầu chúng tôi không định để cậu ra tay, nhưng Máu của Jesus đã bắt đầu thay đổi. 4 Hunter còn lại chúng tôi phải ở dưới lòng đất trong giáo hội để áp chế nó."
"Chúng tôi không thể ra ngoài vào lúc này, nó ở bên ngoài càng lâu, sẽ càng trở nên đáng sợ."
"Chắc là thế này. Nếu không muốn đi thì có thể quay lại giáo hội và giữ Máu của Jesus cho tôi vài tháng. Tôi sẽ tự giải quyết và mang xác Alvin Dawkwe về giáo hội."
Đỗ Duy cau mày, nói với đầu dây bên kia: "Con có thể giải quyết chuyện của Alvin Dawkwe, nhưng con cần thông tin liên quan."
Giọng của Kane dao động, giọng ông bỗng khàn đi một cách khó hiểu: "Tôi sẽ sắp xếp thông tin thành các tập tin và gửi cho cậu. Cậu có cần gì khác không? Ví dụ như Thánh Đinh?"
Đỗ Duy hờ hững nói: "Con không cần thứ đó, giao Thánh Đinh tới nơi, thì sẽ phải tốn một đoạn thời gian."
Nói xong trực tiếp cúp điện thoại.
...
Ở một nơi khác.
Trong tổng bộ của giáo hội, Thánh đường dưới lòng đất của nhà thờ San Polia.
Ngọn đuốc đung đưa.
Ánh sáng rất mờ.
Kane không thể kìm được cơn ho, một ít máu chảy ra từ miệng và mũi.
Ông vội vàng lấy khăn ra lau, rõ ràng đã bị thương.
Ở bên cạnh, trong căn phòng nơi Alvin Dawkwe ở ban đầu, cánh cửa và bức tường hòa làm một, như thể nó là một vật thể sống, thậm chí còn hơi vặn vẹo.
"Hắn đã đồng ý..."
Kane thì thầm, trên khuôn mặt không chút cảm xúc.
Trong bóng tối, dường như có ai đó đang lặng lẽ quan sát.
"Sự cố này là lỗi của chúng ta. Không ngờ Alvin Dawkwe lại gan lì đến vậy, không ai ngờ rằng y lại chết ngay sau khi vừa trở về giáo hội.”
"Thứ dưới mặt đất lại bắt đầu dao động."
"Tôi hy vọng rằng trong khoảng thời gian này, người của Twilight vẫn sẽ túm tụm ở Thụy Sĩ, nếu không, chúng tôi sẽ không thể tốn chút sức lực nào để đối phó với họ."
"Khi cần thiết, hãy xem xét khởi động một phần nằm vùng."
"Ta chưa cần..."
Có 5 người Hunter già trong giáo hội, sau cái chết của Alvin, những Hunter khác cư xử rất lạnh lùng.
Nhân tính của họ về cơ bản đã mất.
Không ai thèm nghĩ đến người đã chết, dù họ từng là bạn đồng hành, những người tiền nhiệm trước đây của họ cũng vậy.
Ở bất kỳ thời điểm nào, sức mạnh nào cũng có giá của nó.
Càng có được nhiều, càng mất mát lớn.
Đây là một nhóm người tuyệt vọng, họ thậm chí không thể giữ vững ý chí ban đầu của mình, chỉ có thể từ bỏ những điều đẹp đẽ đó, để ý chí trở nên thuần khiết hơn.
Không chút cảm xúc.
...
Nửa giờ sau, trong gia tộc Wittbach.
Chỉ trong một ngày, gia tộc Wittbach đón con rể tương lai, sau buổi chào đón, đến chiều đã vội vàng nói lời từ biệt.
Alexis vẫn ổn, bởi vì cô ấy biết rằng bạn trai của cô ấy sẽ đến giáo hội, nên không cảm thấy thất vọng.
Chỉ là hơi chán thôi.
Cô nhìn vẻ mặt của Đỗ Duy, bất lực nói: "Khi nào anh về?"
Đỗ Duy cười nói: "Sau 2-3 ngày, có thể lâu hơn. Dù sao trong giáo hội có rất nhiều việc."
Hắn không nói với Alexis rằng hắn sẽ đối phó với một ác linh mạnh mẽ do Hunter biến thành sau khi chết, mà chỉ là kiếm cớ do giáo hội giục hắn, nên hắn phải rời đi.
Alexis cong môi: "2-3 mà anh nói chắc phải tới 4-5 ngày. Tuy anh không nói, nhưng em biết anh nhất định lại đi xử lý ác linh."
"Chậc chậc chậc... ông nghe nói, người trong giáo hội đều gọi con là thánh, hiện thân của công lý."
Ông nội của Alexis, già John hắng giọng nói.
Ngay lập tức, mọi người đều nhìn hắn.
"Là con rể của gia tộc Wittbach, ông không kỳ vọng cao ở con. Nhớ đừng để người trong giáo hội dụ dỗ, rồi đi làm thánh nhân gì gì đó."
"Con phải trở nên quỷ quyệt hơn một chút để không phải đau khổ."
Đỗ Duy gật đầu: "Con sẽ ghi nhớ lời dặn của ông."
Nói xong, hắn nhìn em rể tương lai Flobin đang đứng bên cạnh, hình như đang muốn nói gì đó.
Frobin thâm ý nhìn hắn.
Đôi mắt của cả hai tách ra khi chạm vào nhau.
Đỗ Duy nghĩ thầm: "Có vẻ như cậu em rể của mình đã sẵn sàng trở thành thủ lĩnh của tà giáo."
Frobin đang suy nghĩ: "Nếu anh rể đã nói tôi có năng lực này, vậy thì tôi chỉ có phát huy bản lĩnh, để anh rể thấy được năng lực của tôi."
...
Vào 3 giờ chiều.
Đỗ Duy ngồi xe Rolls Royce Phantom, được vệ sĩ của gia tộc Wittbach hộ tống, tức tốc đến sân bay gần nhất.
Trong xe, hắn lấy điện thoại di động ra, bấm vào hộp thư để kiểm tra tập tin do Kane gửi.
Nội dung như sau:
[Alvin Dawkwe: Hunter, 67 tuổi]
[Năng lực: Cánh cửa, cụ thể là, có thể điều khiển vật lý cánh cửa, đồng thời cũng có thể giam cầm và ngăn chặn các ác linh]
[Nhận xét: Do năng lực, Alvin Dawkwe đã giam cầm rất nhiều ác linh. Ác linh vừa sinh ra cũng có năng lực cửa, còn nghi ngờ có thể điều khiển các ác linh bị nhốt trong cửa]1
Sau khi đọc xong, Đỗ Duy theo thói quen đặt tay lên mặt phải của áo khoác, thứ đặt bên trong chính là chiếc mặt nạ.
Cái Bóng trong chiếc mặt nạ như cảm nhận được điều gì đó, khẽ rùng mình, rồi hơi thở cũng hoàn toàn tắt lịm.
Đỗ Duy cau mày, đặt tay lên vị trí giấu phong thư.
Cái Bóng vẫn chưa hồi phục thời kỳ đỉnh cao.
Đây cũng là cơ hội để cho phong thư thể hiện.