Nàng mặc dù là ca sĩ, cũng tổ chức qua vài lần ca nhạc hội, nhưng là cũng chưa có nhận đãi ngộ như này bao giờ. Thậm chí chỉ cần 1 việc làm sai nhỏ, liền sẽ bị toàn thể nhân dân chửi bới thóa mạ.
Hiển nhiên điều này sẽ không xảy ra ở đây. Bởi vì ở đây ai cũng là con em gia tộc, chưa nói tới việc có Vũ Minh tọa trấn, bọn họ lòng tự trọng cũng không cho phép họ làm điều đó.
Hơn nữa chủ yếu hơn là thân phận của nàng, nàng là tương lai Vũ gia thiếu phu nhân, thân phận cao quý, đó cũng là 1 phần họ tình nguyện xin lỗi.
Thấy Eun Jung cúi chào có thành ý như thế đám người tâm lý thăng bằng không ít, ít nhất họ xem ra, Eun Jung cũng không phải là loại cậy thế khinh người.
Nam nhân nào cũng trọng sĩ diện, đặc biệt là những thiếu gia đệ tử của các gia tộc này, mặc dù vừa rồi cúi người biểu đạt xin lỗi nhưng 1 phần nào đó cũng vì Vũ Minh uy hiếp, nhưng hành động của Eun Jung làm đám người tăng lên rất nhiều hảo cảm.
“Ha ha, thế nào? Muốn nghe nữa sao?”. Vũ Minh cười cười nói.
“Muốn”.
“Đương nhiên”.
“Tiếp tục, tiếp tục”.
Đám người hét lớn.
“Đáng tiếc, ta mang nàng đến để giải sầu, không phải cho các ngươi biểu diễn. Cứ thế đi”. Vũ Minh lập tức dội 1 gáo nước lạnh, sau đó mang theo Chiêu Hy cùng Eun Jung xuống quầy rượu tiếp tục uống.
Đám người kia thì kêu la, nhưng là không có cách nào đành phải ngồi xuống nói chuyện chủ đề xoay quanh đều là ca khúc vừa rồi Eun Jung hát. Thậm chí có vài người gan to đi tới muốn cùng Eun Jung nói chuyện toàn bộ đều bị Vũ Minh đạp ra ngoài.
Trịnh Thiên đôi mắt tỏa sáng.
Hắn biết, mình rốt cuộc tìm được thứ hắn muốn.
Hắn không thích trở thành võ giả, không thích làm chủ 1 gia tộc, cho nên gia tộc hắn ép buộc thế nào hắn cũng không muốn, không có cách hắn đành phải thỏa thuận khi tròn 30 tuổi liền sẽ trở về mới để cho gia tộc không theo hắn dồn ép nữa.
Nhưng là hiện tại, hắn mới chỉ có 20 tuổi mà thôi.
10 năm.
Còn tới tận 10 năm.
Chỉ cần 10 năm là đủ rồi.
Đôi mắt hắn lóa sáng, trong đầu hiện lên điên cuồng ý nghĩ. Nhưng là nhìn thấy Vũ Minh đang ngồi đó trọc ghẹo Eun Jung, hắn bất lực thở dài. Xem ra trước tiên phải đàm phán với tên này trước rồi.
“Vũ thiếu, ta muốn cùng ngươi hợp tác”. Trịnh Thiên nhìn Vũ Minh nghiêm túc nói.
“Hả? Hiếm có nha, Trịnh Thiên ngươi cũng sẽ cùng người khác thỏa thuận?”. Vũ Minh có chút bất ngờ.
Phải biết Trịnh Thiên hắn trước giờ nổi tiếng cứng đầu, sẽ không chịu cùng bất kỳ người nào hợp tác. Ngay cả nơi này cũng là do hắn chủ mưu bầy ra, nếu không phải do thiếu thốn kinh tế hắn cũng không liên hợp cùng những người khác.
Vậy mà hiện tại lại chủ động mở miệng muốn hợp tác?.
“Ta là nghiêm túc”. Trịnh Thiên trầm giọng nói.
“Tốt a, nói đi, có chuyện gì?”. Vũ Minh nhún vai nói.
“Ta muốn nàng”. Trịnh Thiên chỉ Eun Jung nói.
Hắn vừa nói xong, Eun Jung liền lập tức sợ hãi tránh ra phía sau Vũ Minh, Chiêu Hy ánh mắt nhìn hắn có chút bất thiện.
“Sống chán rồi?”. Vũ Minh như cười như không nhìn hắn.
“Ây… không phải, ta nói nhầm. Ý ta là muốn nàng thực hiện kế hoạch của ta. Ta muốn thành lập 1 công ty về ca sĩ, mà nàng có thể mang tới cho thế giới này sự thay đổi vô cùng kinh khủng”.
Biết mình nói sai, Trịnh Thiên lập tức giải thích, nhưng càng nói hắn càng kích động đến run rẩy.
“Bình tĩnh 1 chút, ta đã sớm biết nàng có thể làm được điều đó”. Vũ Minh cười nhạt nói.
“Vậy ngươi…”.
“Ngươi biết tại sao trước kia ta như thế phách lối, nhưng là không có 1 lần động tới nữ nhân sao?”.
Điều này trong cái vòng này cũng không phải bí mật gì, thậm chí có người còn nghi ngờ giới tính của Vũ Minh phải chăng có vấn đề. Cho đến khi tuôn ra tin tức hắn cùng Tô Ánh Tuyết, thì lời đồn này mới biến mất.
Nhưng trước giờ hắn không động tới nữ nhân là sự thật, điều này cũng gây lên đám người khó hiểu.
“Đối với ta, xinh đẹp nữ nhân rất nhiều, nhưng có thể khiến ta động tâm lại chưa gặp người nào. Đương nhiên, Eun Jung, Chiêu Hy cùng Tô Ánh Tuyết là ngoại lệ”.
“Chỉ cần không cùng ta đối địch, ta đều sẽ không quan tâm. Mẹ ta vẫn nói, nữ nhân đều làm bằng nước, rất mềm mại. Cần được cưng chiều”.
“Không có cách, từ bé liền đã bị như thế giáo dục, cho nên trước giờ ta sẽ không đi đụng nữ nhân mà ta không thích”. Vũ Minh lạnh nhạt nói.
“Ha ha, ngươi không phải vẫn là trai tân đi?”. Trịnh Thiên ánh mắt bỉ ổi nói.
Vũ Minh không nói gì, kéo Eun Jung vào lòng, sau đó liền hôn lên.
Thấy cảnh này đám người liền chết lặng. Nội tâm là điên cuồng gào thét.
Bỏ nàng ra, để ta tới.
Đương nhiên, ghen ghét là không thiếu, nhưng lại không làm được gì.
Sau 1 lúc, Vũ Minh buông Eun Jung gương mặt đang đỏ bừng ra, liếc mắt nhìn Trịnh Thiên nói.
“Thế nào?”.
“Ngươi lợi hại”. Trịnh Thiên cắn răng nói.
Mẹ nó, nói 1 câu “đã cùng nàng phát sinh quan hệ” không phải xong? Cần như thế trước mặt ngược cẩu sao?.
“Được rồi, ngươi nói đi, hợp tác hay không đây?”. Trịnh Thiên bất đắc dĩ nói.
“Hợp tác? Đương nhiên có thể, nhưng ta có 3 điều kiện”. Vũ Minh giơ lên 2 ngón tay nói.
“Điều kiện gì?”.
“Thứ nhất, chỉ cần thứ nàng cần, ngươi phải vô điều kiện làm theo, đương nhiên là trong giới hạn cho phép”.
“Thứ 2, dù cho có chuyện gì xảy ra, dù cho trời có sập xuống, ngươi cũng phải vô điều kiện duy trì nàng”.
“Thứ 3, nàng chỉ làm những gì mình thích, dù cho 1 năm phát ra 1 bài hát cũng tùy vào nàng thích hay không, ngươi không có quyền ép buộc”.
“Điều 1 và 2 ta có thể đáp ứng, nhưng điều thứ 3 có phải hay không có chút quá mức?”. Trịnh Thiên nhíu mày nói.
“Oppa, như thế không tốt lắm đâu”. Eun Jung ở bên cạnh kéo kéo tay áo Vũ Minh nói.
“Ha ha, Eun Jung, không có việc gì. Ngươi không phải muốn làm CEO công ty giải trí sao? Như vậy thì trước tiên phải đi học tập. Trong thời gian này, người trước tiên học tập thế nào chế tác âm nhạc, huấn luyện vũ đạo cùng giọng hát cho chuyên nghiệp trước đi”.
“Ca sĩ ở đây là quần thể yếu đuối, ngươi phải trước tiên đánh bóng năng lực của mình trước mới có thể tỏa sáng được. Hơn nữa muốn cải biến thế giới dựa vào 1 mình ngươi còn không được, ít nhất ngươi hiện tại năng lực chưa đủ”.
“Với lại, ta giúp ngươi không được quá nhiều, hắn thì khác. Hắn là con trai độc nhất, khống chế tài nguyên so với ta nhiều, có thể giúp ngươi phát triển toàn diện 1 cách nhanh nhất”. Vũ Minh bình tĩnh nói.
“Các ngươi đang nói cái gì? Sao ta nghe không hiểu?”. Trịnh Thiên bên cạnh nghe liền lâm vào ngớ ngẩn.
Bọn họ đang nói cái gì?.
“Ha ha, ngươi cho rằng âm nhạc rất đơn giản? Mấy cái thứ gọi là âm nhạc trước kia ngươi nghe qua toàn bộ đều là rác rưởi. Ngươi cho rằng chỉ cần đứng đó rồi hát là xong?”. Vũ Minh khinh thường nói.
“Vậy…”.
“Về ta sẽ chỉnh lý lại 1 số khái niệm cơ bản về quản lý công ty giải trí cho ngươi. Có gì không hiểu liền hỏi Eun Jung. Thật là, không biết hợp tác với ngươi là đúng hay sai nữa”. Vũ Minh lắc đầu nói.
“Ây…”. Trịnh Thiên vuốt mũi cười khổ. Hắn thật có chút nôn nóng.
“Nhưng mà cái này cùng huấn luyện vũ đạo cùng giọng hát là có chuyện gì? Vũ đạo ta hiểu 1 chút, còn giọng hát không phải trời sinh sao?”.
Mấy người Vũ Minh bất lực nhìn lấy Trịnh Thiên, thật không biết nên giải thích với hắn thế nào.
“Được rồi, ít nói nhảm. Ngày mai ta sẽ cho ngươi tài liệu quản lý công ty giải trí là như thế nào. Còn về việc huấn luyện, sẽ do Eun Jung đến phụ trách. Chiêu mộ 1 số nữ tính cùng nam tính ngoại hình ưa nhìn, giọng hát khá liền có thể. Đây là chuyên nghiệp, gà mờ như ngươi không nên hỏi”. Vũ Minh phất tay nói.
“Được rồi”. Trịnh Thiên cười khổ không thôi.
Mặc dù không biết Vũ Minh đang nói cái gì, nhưng nghe giống như rất chuyên ngiệp dáng vẻ, hắn vẫn là không nói gì thì tốt hơn.
Hắn nghe hiểu chỉ có mỗi câu chiêu mộ nữ tính cùng nam tính kia mà thôi. Dù sao làm ca sĩ tất cả đều là người bình thường, hoặc là võ giả không có cách nào tiến thêm mới dựa vào cái nghề này tăng thu nhập.
Thế giới càng ngày càng phát triển, máy móc càng lúc càng thay thế nhân loại lao động, cho nên thị trường phát triển âm nhạc này thật rất lớn.
“Oppa, nếu như…”. Eun Jung do dự nói.
“Yên tâm, ta tin tưởng ngươi có thể làm được. Phải biết, ngươi rất ưu tú. Nếu không tin thì chúng ta cá cược đi”. Vũ Minh cười nói.
“Cược cái gì?”.
“Nơi này không phải có máy quay sao? Vừa rồi biểu diễn cắt nối 1 chút sau đó phát lên mạng, xem thử thế nào? Trong 24 giờ, nếu như số lượng người xem cao hơn 100 triệu, ngươi chấp nhận ta 1 yêu cầu, ngược lại thì ta chấp nhận ngươi 1 yêu cầu, thế nào?”.
“Ta cũng đang có ý đó đây, ta dám chắc nó nhất định sẽ gây lên toàn thế giới điên cuồng”. Trịnh Thiên cuồng nhiệt nói.
“Được”. Eun Jung gật đầu nói, dù sao việc này đối với nàng cũng không có gì ảnh hưởng. Nàng cũng muốn xem mọi người nói thế nào về nàng.
“OK”. Vũ Minh cười nói, sau đó để cho Trịnh Thiên cắt nối video.
Phần đầu về việc thân phận Eun Jung là Vũ gia thiếu phu nhân đương nhiên sẽ cắt bỏ, chỉ để lại khúc từ lúc nàng hát cho đến kết thúc, và phần Vũ Minh đòi tiền đám ngươi nhất định phải cắt bỏ.
Nhưng sẽ để lại đoạn cuối cùng, cái đoạn mà hơn 200 người cúi người chắc chắn sẽ gây lên 1 đợt bùng nổ không hề nhẹ. Hơn 200 người thế gia đệ tử vậy mà lại cúi người trước 1 ca sĩ.
Nghe thôi cũng hưng phấn rồi.
Vũ Minh nói cho Trịnh Thiên 1 vài chỗ nên bỏ, chỗ nên giữ, xong liền mang theo Chiêu Hy cùng Eun Jung rời đi.
Nhìn bóng lưng 3 người, Trịnh Thiên lộ ra vẻ mặt hâm mộ. Rất nhanh liền thu lại tầm mắt, giao lại công việc cho nhân viên, hắn lập tức chạy vào phòng quan sát lấy ra đoạn video bắt đầu cắt nối biên tập.
Sau 1 lúc, cảm thấy hài lòng, hắn liền lập tức đưa lên trên trang web thông tin lớn nhất của liên bang.
….
Mang theo 2 người về nhà, Vũ Minh không chút hay biết đoạn video đó đã bùng nổ khắp mạng xã hội.
Nhìn số lượt xem tăng theo từng giây, con số kinh người kia làm Trịnh Thiên cười không đóng được miệng.
Từ đông Nam thành, cho đến phía tây. Sau đó là toàn bộ Nam thành. Tiếp đến là toàn bộ liên bang.
Trong vòng 12 giờ, video đã đạt mức con số hơn 800 triệu lượt xem.
Càng điên cuồng hơn là toàn bộ trường học, toàn bộ những người khi nhìn thấy đoạn video này đều lâm vào điên cuồng.
“Ông trời a”.
“Ông trời a”.
“Ông trời a”.
Phía dưới bình luận đồng đều 1 tiếng “Ông trời a”.
Họ không cách nào dùng từ ngữ gì để hình dung cảm xúc của họ hiện tại.
Các học viện, trường học, trường đại học, công tỷ, tổ chức… toàn bộ đều đang phát sóng lấy đoạn video này. Thậm chí có người kích động, trực tiếp cướp lấy phòng phát thanh thông báo lấy toàn bộ học viện.
Ngay sau đó họ mở ra 3D hình ảnh chiếu ra đoạn video này tại sân trường, học hành, tu luyện, toàn bộ đều ném sang 1 bên. Họ điên cuồng nhảy xuống dưới sân trường bắt đầu học theo Eun Jung điệu nhảy.
Hơn nữa cũng không phải chiếu ra đơn giản như vậy, mà là lập đi lập lại nhiều lần, cho đến tận hơn 10 giờ đêm, không còn cách nào khác, các lãnh đạo trưởng học, công ty, tổ chức phải lập tức cướp đoạt lại phòng phát thanh.
Cưỡng ép lấy đám người bướng bỉnh để họ bình tĩnh lại mới may mắn khống chế lại hiện trạng này.
Hơn nữa đêm đó, toàn thế giới đều vang lên “Queen” 1 câu nói này.
Triệt để luân hãm.
Ngay cả võ giả liên minh, hơn 50 triệu người từ đệ tử tới trưởng lão đều biết đến tin này.
Tò mò mở ra, sau đó liền cùng đám người trong liên bang không khác nhau là mấy. Chẳng qua là họ định lực mạnh hơn, cũng không có điên cuồng như những người ở liên bang mà thôi.
Bạch Tử ngồi trong phòng cũng đang nhìn lấy đoạn video này. Nếu Vũ Minh ở đây, chắc chắn sẽ kinh ngạc đến ngây người.
Bởi vì hiện tại, Bạch Tử đang nhảy theo vũ đạo mà Eun Jung biểu diễn.
“Chủ nhân, đã trễ lắm rồi, ngài mau đi nghỉ ngơi đi”. bên cạnh 1 người phụ nữ bất đắc dĩ lên tiếng. Đây là lần thứ 201 lần nàng nói lời này rồi.
“Biết rồi biết rồi, lại cho ta 5 phút liền tốt”. Bạch Tử hàm hồ nói.
Nhìn Bạch Tử gương mặt kích động kia, người phụ nữ kia thở dài, xem ra không có cách nào khuyên bảo rồi, dứt khoát mặc kệ.
Mà người gây ra chuyện này là Vũ Minh cùng Eun Jung, hiện tại đang nằm ngủ say. Vũ Minh 2 bên tay đều đang bị Chiêu Hy cùng Eun Jung nằm lên. Đáng tiếc Chiêu Hy quá mức bảo thủ, hơn nữa có nàng tại hắn cũng không thể làm cái gì thân mật với Eun Jung, đành phải nằm đó để 2 nàng dùng tay gối đầu chìm vào giấc ngủ.