Dù sao, Eun Jung nàng thân phận cũng chỉ có người trong thế gia đại tộc biết, người bình thường là không biết được nàng là hắn nữ nhân.
Không biết bây giờ nếu công bố ra, sẽ có bao nhiêu người khóc rống trong nhà vệ sinh đây?.
Lâm Dũng liếc mắt nhìn qua Vũ Minh, nhìn thấy hắn nụ cười kia liền biết con hàng này đang nghĩ gì. Hắn chỉ khẽ bĩu môi 1 cái, ta Tô Như cũng không kém, ít nhất… có thể giả ngây thơ a.
“Các ngươi biết cái này nữ hoàng?!”. Alena nhìn thấy Vũ Minh cùng Lâm Dũng phản ứng khẽ nhỏ giọng hỏi.
“Ngươi từ từ sẽ biết”. Lâm Dũng cười nói, trong lòng lại suy nghĩ tới tình cảnh Alena cùng Eun Jung gặp mặt, không biết có đánh nhau hay không a. Hắn nhìn về phía Vũ Minh, khóe miệng nhếch lên như muốn nói.
“Ngươi có phiền toái lớn rồi”.
“Câm miệng!”. Vũ Minh trừng mắt đáp trả. Hắn thừa biết Lâm Dũng ý nghĩ.
Quả thật đúng là khá phiền phức, Alena tính cách thật đúng là có chút… táo bạo.
Nếu như thật động thủ… hắn có chút không dám nghĩ tiếp. Chỉ hi vọng 2 người có thể từ tốn nói chuyện đi. Dù cho ngoài miệng không thừa nhận Alena, nhưng ít nhất trong lòng hắn cũng đã xem Alena là nữ nhân của mình.
Mà Alena cũng không phải như thế sao?.
Cho nên, hắn thật có chút lo lắng. Eun Jung tính cách nhưng là khá mềm yếu, nếu bị Alena bắt nạt… hơn nữa, chuyện hắn có tới mấy người nữ nhân Alena cũng không có biết, nàng cái kia tính cách nếu thật biết không biết sẽ làm ra cái chuyện gì điên rồ.
Các nàng sẽ không thật đánh nhau đi?.
“Nếu có Chiêu Hy ở đây thì tốt rồi”. Vũ Minh thầm nghĩ.
Bởi vì hắn tin tưởng, Chiêu Hy nhưng là có thể trấn áp toàn bộ, nàng tính cách nhưng là sẽ không khiến bất kỳ 1 người nào phản cảm. Nếu có nàng đứng giữa hòa giải có lẽ sẽ không có chuyện gì.
Đối với Alena, hắn thật đúng là không có cách nào.
Đem mấy ý nghĩ trong đầu ném sang 1 bên, hắn nhìn ra cửa sổ ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài.
Vẻn vẹn 3 năm liền thay đổi thật nhiều, trước kia nhưng là vô cùng ít xe cộ lưu thông, nhưng hiện tại lại vô cùng nhiều.
Chỉ là hắn lại có chút lo lắng.
Đời sống vật chất đầy đủ, nguy hại từ ma thú đem tới cũng không còn là điều quan trọng. Như vậy rốt cuộc tương lai trái đất có cái gì mục tiêu? Rồi nếu 1 ngày văn minh khác xâm lược, nhân loại sẽ có cái gì phản ứng? Họ có thực lực bảo vệ trái đất sao?.
Cũng không trách được hắn có ý nghĩ này, nếu như là hòa bình thời đại thì như này thật rất tốt, nhưng là vũ trụ cũng không phải nơi yên bình gì, cũng chỉ có 1 số đế quốc mới thực sự được gọi là “yên bình”.
Trái đất nhưng nằm trong Dải Ngân Hà, mà Dải Ngân Hà lại nằm trong Thiên Hà Virgo, đây cũng chỉ là cách gọi của trái đất đối với vị trí của mình trong vũ trụ, thực tế tới nói, Dải Ngân Hà bất quá cũng chỉ là 1 tinh hệ bình thường, còn Thiên Hà chính là 1 tinh vực. Mà tinh vực Virgo thuộc sự cai quản của Thiên Lam vương quốc.
Vương quốc phụ thuộc vào đế quốc mới có thể tồn tại, mà Thiên Lam vương quốc nhưng là ngoại lệ, tồn tại đặc biệt nhất trong vũ trụ, mà không có sự bảo vệ của 1 đế quốc thì vương quốc sẽ bị những kẻ độc tài xâm chiếm.
Kiếp trước, nếu như không phải hắn khẩn cầu sư phụ mình bảo vệ trái đất, chỉ sợ nơi này đã bị vô số lính đánh thuê vũ trụ cùng tinh tặc cho chiếm đóng rồi.
Nhưng là chuyện này vẫn còn khá là xa xôi, dù sao phải 1000 năm sau thì trái đất mới lâm vào nguy cơ kia. Hắn thời gian còn rất nhiều, không cần quá bận tâm chuyện này.
Trong đầu suy nghĩ tới rất nhiều thứ, thời gian trôi qua nhanh chóng, mất khoảng gần 1 giờ liền chạy tới Nam thành.
Nhìn phố xá phồn hoa, người người tấp nập, đám người có chút cảm khái đi xuống xe.
“Đây chính là thế giới của các ngươi sao?”. Alena nhìn xung quanh kinh ngạc nói, mặc dù nàng thấy qua trên biển hạ tầng kiến trúc, nhưng so với tại đây thật sự là không cách nào sánh bằng.
“Thế nào? Kinh ngạc đi? Phải biết, nếu như hiện tại mà đội quân ma quỷ năm đó xuất hiện lần nữa cũng không nổi lên được chút sóng gió nào. Một quả đầu đạn hạt nhân liền đem chúng xóa sổ”. Lâm Dũng cười nói.
“Khoa học thật đúng là thần kỳ”. Alena cảm khái nói.
“Thần kỳ sao? Cũng chưa hẳn, dù sao thế giới này, thực lực mới là thứ đáng dựa vào nhất, những thứ này chỉ là tô điểm cho sự phồn hoa mà thôi, không đủ để chống chọi với chân chính cường giả”. Vũ Minh lắc đầu nói.
“Ngươi đây không phải là nói nhảm? Nhân loại là quân cư động vật, không phải đơn độc. Nếu thật có cường giả như thế, người ở trên khác tự có hành động”. Lâm Dũng trừng mắt nói.
Đây không phải là nói nhảm sao? Nhân loại nhưng là từ xa xưa đã chứng minh cho người khác thấy được sự kiên cường của mình. Thà chết chứ không làm nô. Nếu thật có cường giả như thế chinh phục thế giới, chỉ sợ cũng ăn không được chỗ tốt nào.
Vũ lực chấn nhiếp chỉ là tạm thời.
Giống như 1 vị vua, cùng 1 vị vương là khác nhau. Không phải là ở cách nói, mà là ở bản chất.
Nếu là vua, trong tâm lúc nào cũng sẽ có dã tâm mở rộng bờ cõi. Chỉ cần có thể khiến cho đất nước mình mở rộng thì dù đánh đổi nhiều hơn tính mạng dân chúng cũng nguyện ý.
Mà 1 vị vương thì khác biệt, hắn hướng tới là thịnh thế phồn vinh.
Trong vũ trụ, bất kỳ 1 đế quốc nào cũng sẽ không chủ động đi xâm chiếm văn minh khác, mà vương quốc thì không. Đây chính là sự khác biệt giữa vua và vương.
“Nói cũng đúng”. Vũ Minh nghĩ 1 chút liền nhếch miệng cười.
“Được, không nói cái này, các ngươi dự định đi đâu? Về nhà vẫn là…”. Alena hiếu kỳ hỏi.
“Các ngươi tùy ý, ta về thăm cha ta trước”. Lâm Dũng nói.
“...”. Vũ Minh.
Con hàng này tuyệt đối là muốn bỏ mặc hắn.
Hắn đây là đang cố ý trả thù mình vì không giúp đỡ hắn về chuyện Elise. Tuyệt đối là như thế.
Nhìn Vũ Minh phản ứng, Lâm Dũng nhếch miệng cười, để ngươi không giúp ta, hiện tại gặp nạn đi. Ha ha.
“Được, có gì liên hệ sau”. Alena nói.
“Bây giờ đi hướng nào?”. Alena chờ Lâm Dũng rời đi, quay qua nhìn Vũ Minh hỏi.
Vũ Minh có chút đau đầu. Tuy nhiên trốn tránh là không được, sớm muộn cũng gặp.
“Theo ta”.
…
Mất thêm khoảng nữa giờ, Vũ Minh cùng Alena liền đi tới trước cổng Vũ gia. Chủ yếu là do Alena mải nhìn cảnh sắc xung quanh, nếu không cũng sẽ không tốn thời gian nhiều đến thế. Nơi này nhưng là trung tâm Nam thành, mà Vũ gia hắn trụ sở chính là tại nơi này.
“Đứng lại!”. Đang muốn đi vào trong, Vũ Minh liền bị vài tên bảo vệ cản lại.
“Ha ha ha, ngươi về nhà mà cũng bị cản, ta thật là phục”. Alena cười lớn nói.
“...”. Vũ Minh.
Thật sự là… bọn này bảo vệ chẳng lẽ là người mới? Ngay cả hắn cũng nhận không ra?.
“Các ngươi là người nào?!”. Tên đội trưởng cản lại Vũ Minh 2 người trầm giọng nói.
“Vũ gia người!”. Vũ Minh lạnh nhạt đáp.
“Ha ha, nói dối mà không biết ngượng, Vũ gia ngươi ta nhưng là biết mặt hết, lại dám giả mạo người Vũ gia? Bắt lại cho ta”. Tên đội trưởng cười lạnh nói.
“Lăn!”. Vũ Minh trầm giọng quát, khí thế phát ra lập tức khiến đám bảo vệ biến sức, giơ lên vũ khí chỉ về phía Vũ Minh.
Mà tên đội trưởng lại lấy phát tín hiệu cảnh báo cho người bên trong tòa nhà.
Nghe được tiếng chuông cảnh báo, Vũ Minh ngẩn ra 1 cái, sau đó có chút bất đắc dĩ.
Con mẹ nó.
Đường đường Vũ gia đại thiếu gia lại bị bảo vệ cho ngăn cản, còn bị xem như là “phần tử nguy hiểm” tới đối đãi.
Hắn thật có chút vô ngữ.
“Chuyện gì xảy ra!”.
Lúc này, một bóng người lao tới trầm giọng hỏi.
“Quản gia, người này giả mạo Vũ gia người, hơn nữa thực lực rất mạnh”. Tên đội trưởng mau chóng đáp.
“Người nào lại như thế to gan lớn mật?”. Quản gia nhíu mày 1 cái, sau đó đi tới, thấy Vũ Minh, hắn lập tức ngẩn người, gương mặt hiện lên mừng như điên biểu lộ.
“Thiếu… thiếu gia?”.
“Ha ha, Phúc bá, lâu rồi không gặp!”. Vũ Minh cười nói.
“Bỏ vũ khí xuống, các ngươi là mắt mù sao? Lại dám hướng vũ khí về phía thiếu gia?!”. Phúc bá lấy lại bình tĩnh, tức giận hướng về đám người xung quanh quát lớn.
“Thiếu… thiếu gia? Đây là vị thiếu gia nào?”. Tên đội trưởng ngẩn người nói.
Bốp.
Phúc bá lập tức cho hắn 1 cái tát sau đó nói.
“Đường đường đội trưởng, ngay cả Vũ Minh thiếu gia cũng nhận không ra? Ngươi có thể cút”.
Oanh!
Tên đội trưởng cùng đám bảo vệ đầu óc như vang lên tiếng nổ tung.
Vũ… Vũ Minh?!
Vũ gia đại thiếu gia?!
Ông trời a.
Hắn không phải là mất tích sao?.