Mục lục
Chúa Tể Vũ Trụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ầm!

Vũ Minh bị tượng đá đá 1 cái bay ra ngoài. Lực đạo kia mạnh mẽ tới mức khiến Vũ Minh trực tiếp gẫy vài cái xương trên người. Nếu không phải có khổng lồ sinh mệnh lực chống đỡ, Vũ Minh cảm giác mình hẳn phải chết dưới 1 đá này.

“Vũ Minh!”. Lâm Dũng nhìn thấy thế hét lớn 1 tiếng, hắn tức giận cắn răng 1 cái, bộc phát ra toàn bộ chiến lực. Bí pháp, thần thể, mọi thứ hắn đều đem ra sử dụng.

“Mẹ kiếp”. 

Thấy Lâm Dũng đột nhiên biến thành người khổng lồ, lại cao gần 10m lớn, cái kia cơ bắp, cái kia hình thể. Nhìn qua liền biết tràn ngập tính bạo phát cùng mạnh mẽ khiến đám người nhịn không được chửi 1 câu.

Cái này mẹ nó là cái gì biến thái? Giờ còn chơi biến hình rồi?.

Lâm Dũng trong lòng cũng có chút nhịn không được muốn chửi tục, bởi vì khi hình thể biến lớn, hắn cảm nhận được trên người tượng đá khổng lồ áp lực. Có lẽ vừa rồi do hắn quá yếu đuối nên không cách nào phát hiện điều này. Ngay cả Vũ Minh cũng vậy.

Mà hiện tại, Lâm Dũng thật rất muốn khóc.

Cái này rốt cuộc là đồ chơi gì? Hình thể lớn coi như, lực lượng cũng kinh người đến đáng sợ. Nhìn thấy bản thân đã biến hình nhưng cũng chỉ đứng tới ngang eo người ta… Lâm Dũng mặt đều đen thành 1 đoàn.

Lâm Dũng cầm lên cây đại đao đã nhuốm đỏ máu dài hơn 10m kia tại chỗ hướng về phía tượng đá bổ xuống. 

Ầm.

Âm thanh chói tai vang lên, nhưng… tượng đá bất động nhìn hắn.

Ầm! Ầm! Ầm!

Lâm Dũng điên cuống chém xuống, điên cuống đánh. Đám người chết chân đứng tại chỗ, họ có thể cảm nhận được sức mạnh mà Lâm Dũng sử dụng ra. Bất kỳ 1 đao nào bổ xuống cũng đủ để khiến họ hoặc chết, hoặc trọng thương không nghi ngờ.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Lâm Dũng đã ra mấy chục đao. Nhưng là… nhìn trên người tượng đá chỉ mươi xuất hiện… 1 vết xước nhỏ…

Hảo tuyệt vọng a.

“A… chết đi cho ta”. Lâm Dũng điên lên tiếp tục đánh tới.

Mà lần này, tượng đá cũng không có đứng yên. Nó đưa chân lên đá tới, Lâm Dũng cũng không ngu, hắn nhảy lên 1 cái né tránh, vừa vặn nhảy tới ngang đầu với tượng đá khổng lồ. Hắn thấy được đôi mắt kia của tượng đá.

Nó không phải đá, cũng chẳng phải kim loại. Mắt của tượng đá giống như gắn lấy 2 viên bảo thạch đen ngòm, vừa nhìn vào liền bị nó thu hút. Mà Lâm Dũng lại giống như đang nhìn thấy 1 con mãnh thú bị thương đao gào thét trong đôi mắt kia.

Hắn trong giây lát thất thần liền bị tượng đá 1 quyền đánh vào ngực làm rơi xuống đất.

Vũ Minh lúc này cũng không tiện di chuyển, hắn đang điều tức thương thế của mình. Mặc dù trên cơ bản đã không có vấn đề gì, nhưng là muốn đem khôi phục như cũ cần tới vài phút. Cho nên hắn không cách nào cùng Lâm Dũng tác chiến.

“Giết!”.

Đám người Duke cũng không có tiếp tục nhìn xem, họ biết nếu Lâm Dũng ngã xuống, họ cũng sẽ xong đời. Hiện tại Chad đã trọng thương, Vũ Minh bị thương khá nặng, có thể cứu họ chỉ có chính bọn họ.

Chạy?

Hoàn toàn không có ý nghĩa. Bởi vì nói không chừng vừa chạy đi liền đụng tới Nian, như thế chết càng thảm hơn.

Đám người đồng loạt lao lên. Tượng đá khổng lồ cũng không tiếp tục bị động phản kích, lần này nó chủ động nâng lên kiếm quét 1 vòng. Trong tích tắc liền để lại trên mặt đất 1 vết sâu dài hơn chục mét cùng xác vài tên thủy thủ đoàn.

Tốc độ nó cực kỳ nhanh chóng. Tuy không có chân nguyên lực, cũng chẳng có công pháp vũ kỹ gì. Nhưng chỉ riêng dựa vào thân thể vô kiên bất phá cùng lực lớn vô cùng của mình. Tượng đá khổng lồ gần như không chịu lấy 1 vết xước nào.

Mà những người kia thì càng lúc chết càng nhiều.

“Không được. Tiếp tục như vậy chúng ta sẽ chết hết”. Tử Thiên trầm giọng nói.

Mà đúng lúc này, Lâm Dũng cùng Vũ Minh đồng loạt lao lên. Lâm Dũng đã không còn duy trì thần thể trạng thái, hắn đã biến đổi lại bình thường. Mà Vũ Minh thì khác, hắn bật hết hỏa lực lao tới.

Nhìn thấy Vũ Minh cũng chơi biến thân, tuy rằng không có Lâm Dũng khoa trương, nhưng họ lại cảm thấy Vũ Minh trên thấn khí tức so với vừa rồi Lâm Dũng càng thêm đáng sợ. 

Toàn thân đen nhánh, trên người khắc họa lấy nhiều họa tiết kỳ quái, giống như đang phát ra 1 thứ ánh sáng nào đó vô cùng hấp dẫn người khác. Thần bí, hoa lệ, đáng sợ… đây là điều duy nhất họ đánh giá về Vũ Minh lúc này.

Mà trong thời gian đó, Vũ Minh cùng Lâm Dũng đã leo lên trên thân tượng đá khổng lồ, Lâm Dũng dùng đao đâm chém trên cơ thể nó, mà Vũ Minh thì hướng trên mặt nó vung quyền. 

1 quyền đánh vào trên mặt tên không lồ làm nó lùi lại 1 bước. Thấy cảnh này Vũ Minh tâm có chút trầm xuống. Hắn biết vừa rồi 1 quyền hắn dùng bao nhiêu lực.

Hắn 1 quyền này hoàn toàn có thể đem 2 người Duke cùng Tử Thiên giết chết tại chỗ. Thậm chí họ ngay cả phản kháng cũng không được. Nhưng là đối với tên tượng đá này lại không chút xi nhê, cũng chỉ để nó tróc miếng da đá bên ngoài mà thôi.

“Lâm Dũng, đánh chân hắn”. Vũ Minh quát lớn.

Lâm Dũng hiểu ý, lập tức xách đao nhảy xuống khỏi người tượng đá, sau đó điên cuồng bổ vào chân tượng đá khổng lồ.

Mà những người khác thấy vậy cũng minh bạch Vũ Minh muốn làm gì. Họ đồng loạt chạy tới trợ giúp Lâm Dũng.

Vũ Minh ở bên trên không ngừng xuất ra võ kỹ, hắn không ngừng đánh xuống đầu tượng đá khổng lồ. Trên đầu nó bắt đầu xuất hiện vết nứt, nhưng hiển nhiên cũng không ảnh hưởng gì tới nó.

Bên dưới đám người điên cuồng tấn công lại có vẻ yếu nhược quá nhiều. Nhưng kiến nhiều cắn chết voi, mặc dù họ còn không thể đem tượng đá khổng lồ thế nào, nhưng muốn làm nó ngã xuống cũng không phải vấn đề gì quá khó khăn.

Chỉ sau 1 phút, kết hợp cùng Vũ Minh 1 quyền, cuối cùng họ cũng đem tượng đá khổng lồ này cho đánh nằm xuống. Tuy nhiên cũng đem vài người chết làm giá cả.

Ầm!

Tượng đá khổng lồ mất đi trọng tâm, sau đó cứ như thế đổ ập xuống dưới. 

Mà lúc này điều kỳ lạ xảy ra, khi vừa ngã xuống, cái kia tượng đá khổng lồ đột nhiên cứ như vậy vỡ ra làm nhiều mảnh. Không ai nghĩ tới điều này.

“Cứ… cứ như vậy kết thúc?”. Duke há hốc mồm hỏi.

Đám người cũng vô cùng kinh ngạc. Đánh nhau cả buổi trời, vậy mà chỉ cần làm nó ngã xuống đất liền xong việc? Thậm chí có nhiều người muốn chửi lên, biết thế sớm đã làm vậy cho nhanh. Đem 1 đống người chết làm cái giá, nhưng lại phát hiện chỉ cần đem đối phương làm ngã xuống liền xong chuyện.

Hỏi ngươi có tức hay không?.

“Đừng chủ quan, mau lui lại”. Vũ Minh lớn giọng nói.

Không cần hắn nói, những người khác cũng không có gan tiến tới gần. 

Vũ Minh nhanh chóng đi tới, đem cái đầu của tượng đá khổng lồ lấy ra. Bởi vì hắn còn nhớ rõ lời của Vũ Duệ, những thứ trong này là không tồn tại cái chết. Hắn muốn xem xem rốt cuộc là có đúng hay không.

“Vũ Minh, ngươi làm gì?”.

Nhìn thấy Vũ Minh đem đầu tượng đá khổng lồ thu vào trong không gian trạng bị, Lâm Dũng liền ngẩn ra hỏi.

Vũ Minh cũng không có trả lời hắn, mà chỉ đi xung quanh nhìn lấy tượng đá khổng lồ. Hắn muốn biết rốt cuộc nó sẽ sống lại bằng cách nào.

Chỉ là sau 1 lúc cũng không có thấy có phản ứng gì, vẫn như cũ, không có chút nào động tĩnh. 

“Ngươi rốt cuộc muốn làm gì a”. Lâm Dũng nhịn không được hỏi tiếp.

“Các ngươi trước nghỉ ngơi, ta muốn xem xét 1 chút”.

Đám người nghe thế cũng không nói gì, nhưng đã sớm ngồi xuống nghỉ ngơi rồi. Bởi vì hiện tại bất kỳ ai cũng đang rất mệt mỏi.

“Kỳ quái”. Lâm Dũng lẩm bẩm 1 câu, cũng không có nói gì chỉ ngồi xuống lẳng lặng nhìn hắn.

Mà Vũ Minh trong đầu toàn là dấu chấm hỏi.

Theo lý mà nói Vũ Duệ sẽ không lừa hắn. Nhưng trước mắt chuyện này phải giải thích thế nào? Đã có thể tự mình di chuyển cùng công kích. Như vậy nói lên thứ này 1 là sinh vật, 2 là con rối.

Nhưng con rối thì cần có người điều khiển, nhưng thứ này cũng không có bị người điều khiển. Bởi vì con rối có thể tự hành chiến đấu tới mức này chắc chắn phải có người điều khiển.

Nhưng Vũ Minh cũng không có phát hiện ai.

Còn nếu là sinh vật, như vậy hồn thể đây? Năng lượng đây? Đã chết đi chắc chắn sẽ để lại 1 chút dấu vết. Nhưng nó lại hoàn toàn không để lại thứ gì hữu dụng để chứng minh luận điểm của hắn.

Vũ Minh cẩm lên 1 mảnh vỡ quan sát. Còn dùng lực thử đem nó bóp vụn, nhưng dùng toàn lực cũng không được. Hắn không rõ đây là làm từ thứ gì, vì cái gì vừa ngã liền nát?.

Chẳng lẽ mặt đất có chứa bị mật gì?.

Tìm không ra lý do, Vũ Minh nhẹ lắc đầu trở về.

“Ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Còn nữa, ngươi đem đầu nó lấy đi để làm gì?!”. Lâm Dũng nhíu mày nhìn Vũ Minh hỏi.

“Há, không có gì. Đầu nó lớn như vậy bỏ đi đáng tiếc, dùng làm ghế ngồi cũng không tệ”. Vũ Minh nhún vai nói.

Phụt.

Vừa mới uống vào 1 ngụm nước, Duke lập tức phun đi ra.

“...Ngươi trâu, không biết nếu nó biết được có sống lại đem ngươi giết hay không? Chỉ sợ sống lại cũng bị ngươi làm tức chết đi”. Lâm Dũng bất đắc dĩ nói.

Vừa nói xong liền nghe thấy phía sau truyền tới chấn động. Vũ Minh cũng cảm thấy không ổn. Bởi vì cái đầu của tượng đá khổng lồ trong không gian trang bị của hắn cứ như vậy… chui đi ra ngoài. Sau đó bay về phía tên người đá khổng lồ.

Sau đó trước những cái nhìn như muốn bạo liệt con mắt của đám người, tượng đá khổng lồ từ từ tự động ghép lại với nhau. 

“Lâm Dũng ngươi mẹ nó là mỏ quạ đen đi”. Vũ Minh nhịn không được bạo tục 1 câu. 

“Ta…”. Lâm Dũng khóc không ra nước mắt. 

Ngươi chết thì hảo hảo nằm đó đi, còn chơi sống lại? Ngươi mẹ nó là đang khi dễ chúng ta đi.

“Chạy!”. Vũ Minh quyết đoán nói 1 câu. Đám người cũng không do dự gì lập tức xách mông lên chạy. Mà hắn lúc này cũng minh bạch Vũ Duệ nói câu kia là có ý gì, quả thật trong này sinh vật là sẽ không chết.

Nói như vậy thứ này thật là sinh vật? Tuy rằng thứ này cùng sinh vật 1 chút cũng không liên quan, nhưng hắn hiện tại cũng không quản được nhiều như vậy. Chạy là thượng sách.

Nói đùa.

Không chạy ở lại chờ chết sao?.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK