“Tới đây!”. Lâm Dũng quát lớn.
“Lâm Dũng, dừng tay đi”. Vũ Minh lên tiếng cản lại.
Tuy nhiên lời của hắn nói lại không ảnh hưởng tới Chad, Lâm Dũng vừa nghe Vũ Minh nói liền hạ đao xuống, nhưng Chad hắn lại đã chém ra 1 rìu rồi.
“Coi chừng”. Tử Thiên cùng Duke giật mình hoảng sợ lớn tiếng nói.
Còn Phong Tuấn Thần thì im lặng quan sát, hắn thừa biết sức mạnh của Lâm Dũng, 1 đòn này dù đánh lén cũng không làm Lâm Dũng bị thương gì nhiều. Tối đa liền bị thương ngoài da. Hắn chỉ lặng lẽ rút kiếm ra bất kỳ lúc nào cũng chuẩn bị chiến đấu.
Vũ Minh ánh mắt lóe lên, trong chớp mắt biến mất tại chỗ. Sau đó liền xuất hiện trước người Lâm Dũng. Hắn bàn tay hóa chưởng, 1 chiêu “Thiên Ma Phượng Dực Chưởng” cách không mà ra, chỉ nghe Vũ Minh lạnh nhạt nói.
“Một tên lỗ mãng, xuống dưới tỉnh táo lại đi”.
Ầm!
Chưởng lực của Vũ Minh trực tiếp phá tan đòn tấn công của Chad, xuyên thủng qua đòn đánh lao tới đánh vào người Chad trực tiếp làm hắn từ trên không trung rơi xuống dưới nước.
Bùm.
Mặt nước hiện lên 1 cột sóng nhỏ. Vũ Minh cũng không có dùng quá nhiều sức mạnh, cũng chỉ 7 phần mà thôi. Chad cùng lắm là bị thương nhẹ, không ảnh hưởng gì nhiều. Đây xem như là cho hắn 1 chút giáo huấn về sự lỗ mãng của mình.
“Hắn lúc nào xuất hiện ở đó?!”. Tử Thiên đôi mắt lóe lên sự kinh hoàng. Vừa rồi Vũ Minh đột nhiên biến mất, hắn không chút nào cảm nhận được 1 tia ba động năng lượng nào cả. Chứng tỏ Vũ Minh thuần túy là sử dụng tốc độ của mình.
Nhưng chỉ là như thế liền vượt khỏi tầm hiểu biết của Tử Thiên cùng Duke.
Tử Thiên lao nhanh tới muốn xem tình hình của Chad, nhưng vừa lao tới thì Chad đã từ dưới mặt nước bay lên. Hắn ánh mắt nhìn chằm chằm vào Vũ Minh, gương mặt đỏ bừng vì tức giận.
“Ngươi đánh lén ta!”. Chad trầm giọng nói.
”Chad, bình tĩnh 1 chút”. Duke cao giọng nói.
“Bình tĩnh? Mẹ nó ta bị hắn đánh lén ngươi không thấy sao?”. Chad tức giận nói.
“Vừa rồi là ngươi sai trước”. Tử Thiên nhàn nhạt nói.
“Sai cái gì? Đang trong chiến đấu ai kiểm soát được”.
“Hắc hắc, vậy thì dứt khoát chiến đi”. Phong Tuấn Thần cười lạnh 1 tiếng, ngay sau đó liền bộc phát ra “Thế” của mình.
Đám người Duke như rơi vào hầm băng.
Ngập trời kiếm ảnh, mặc dù nhìn không thấy, nhưng họ lại cảm thấy rất rõ ràng.
Nhưng chưa chờ họ ứng biến, Lâm Dũng khí thế biến đổi.
“Chiến đi”.
Ta xxx em gái ngươi. Mẹ nó chuyện gì xảy ra?!.
Duke trừng lớn con mắt, vừa rồi Lâm Dũng cùng Chad chiến đấu, rõ ràng khí thế cũng không có như thế mạnh mẽ mà đã cùng Chad đánh cái ngang tay. Hiện tại… hắn mẹ nó lại dùng tới bí pháp? Đây là muốn liều mạng tiết tấu a.
Nhưng là càng làm họ kinh hoàng hơn ở phía sau. Lâm Dũng vậy mà cũng nắm giữ “Thế”. Ngập trời huyết mang, giống như rơi vào 1 đại dương máu như thế. Nồng nặc mùi tanh, tràn ngập sự bá đạo. Nhưng lại không có chút tử vong khí tức, có… chỉ là mùi máu tanh hôi mà thôi.
Đương nhiên, đó chỉ là do họ tự tưởng tượng ra, do “Thế” của Lâm Dũng ảnh hưởng.
Vũ Minh lúc nàng cũng khẽ nghiêng đầu 1 cái, nở ra nụ cười như ác ma.
Hắn không vận dụng bí pháp, không vận dụng “Thế”, chỉ là bộc lộ ra sát khí kinh thiên của mình.
Ực…
Đám người Duke nuốt 1 ngụm nước miếng.
Sát khí kinh khủng như thế, cần giết bao nhiêu người mới đạt tới? Mẹ nó hắn mới bao lớn? Hơn 20 một chút đi? Hắn rốt cuộc giết bao nhiêu người?.
Đám người họ như rơi vào hầm băng.
Đây rốt cuộc là đám quái vật nào?.
Một tên Hợp Đạo cảnh tầng 1 tu kiếm đạo tới mức xuất hiện “Thế” thì cũng coi như xong đi, dù sao nhìn qua hắn cũng 30 tuổi hơn rồi.
Nhưng 2 tên còn lại đều trên dưới 20 tuổi, cả 2 đều Dung Linh cảnh tầng 1 đỉnh phong, 1 kẻ lại có thể nắm giữ sức mạnh đánh ngang tay với Hợp Đạo cảnh tầng 1 đỉnh phong, 1 kẻ khác thì nắm giữ sát khí như muốn thôn thiên triệt địa.
Cái này rốt cuộc là quái vật từ đâu xuất hiện? Bọn chúng thật là nhân loại sao?.
“Bình tĩnh, đừng nóng giận. Đừng nóng giận. Chad hắn chẳng qua là nóng tính, đầu óc không đủ dùng, mong các ngươi thông cảm 1 chút”. Duke lập tức hòa giả.
Nói đùa.
Không hòa giải để đánh lên sao? Đối đầu với lũ biến thái quái vật Vũ Minh mấy người, Duke hoàn toàn không có chút nắm chắc có thể toàn thân trở ra.
Duke là 1 người khôn khéo, hắn biết lúc nào cần ra tay, lúc nào cần đặt tư thái thấp. Cho nên hắn liền làm đội trưởng của nhóm hải tặc này.
Mà Tử Thiên, hắn giỏi về bầy mưu tính kế, lợi dụng lòng người. Tuy nhiên lại cực kỳ ít nói.
Về phần Chad, hắn đơn giản là 1 tên đầu óc ngu si, tứ chi phát triển. Hắn trong nhóm hải tặc này liền là quân xung phong. Hắn không sợ nhất chính là chiến đấu. Chỉ cần ngươi dám lên, hắn liền dám đánh.
Mà cái tổ hợp này lại có thể bù đắp khuyết điểm của nhau. Duke có thể làm thuyền trưởng, nhưng lại không biết dùng mưu kế, tính toán. Tử Thiên biết dùng trí thông minh cùng phán đoán của mình để đạt được nhiều lợi ích nhất nhưng thực lực lại không đủ. Chad thực lực mạnh nhưng lại rất đần.
Họ tạo thành 1 tổ hợp với nhau không còn gì tốt hơn. Đương nhiên cũng phải có lòng tin đối với nhau, nếu không, với sự thông minh của Tử Thiên, có khi bị hắn bán cũng còn giúp hắn kiếm tiền. Duke tuy rằng không giỏi về mưu kế, nhưng hắn quan sát rất cẩn thận, cho nên Tử Thiên muốn hố hắn đơn giản là không thực tế, cũng rất khó để thành công.
Mà Chad, hắn tuy lỗ mãng, nhưng biết điểm nên nghe ai vào trường hợp nào. Đương nhiên trừ khi hắn tức giận.
Hết thảy bên trên đều là nói nhảm, đơn giản vì 3 người họ là từ bé lớn lên cùng nhau, hoàn toàn xem nhau là huynh đệ còn hơn ruột thịt, nếu không tin tưởng đối phương họ cũng không sống đến bây giờ.
Duke biết lúc này cùng Vũ Minh mấy người đánh lên là hoàn là 1 sai lầm. Cho nên hắn ngay lập tức liền đi ra can thiệp.
Vũ Minh nhẹ cười 1 tiếng, thu lại sát khí của mình. Lâm Dũng cùng Phong Tuấn Thần cũng trở lại trạng thái bình thường.
Mà hành động này của Vũ Minh làm Tử Thiên đôi mắt lóe lên.
“Tên này… thật không đơn giản”. Tử Thiên thầm nghĩ.
Vừa rồi hắn còn chưa xác định, nhưng bây giờ hắn có thể khăng định. Đám người Vũ Minh vừa rồi làm thế chỉ đơn giản là vì hù dọa 1 chút bọn họ. Mà bọn họ bây giờ ở thế yếu, đám người Vũ Minh sẽ nắm giữ quyền chủ động.
Hắn quan sát từ đầu đến giờ, con thuyền của mấy người Vũ Minh hoàn toàn là đỉnh cấp nguyên liệu tạo thành. Có thể nói là cực độ xa xỉ.
Người có thể nắm giữ thuyền như này, chỉ có 2 loại người, 1 là đỉnh cấp cường giả, 2 là con cháu của đỉnh cấp thế lực.
Mà mấy người Vũ Minh hoàn toàn phù hợp tiêu chuẩn sau, hơn nữa độ tuổi cũng không lớn. Có thể nói là quá nhỏ. Có thể nắm giữ chiếc thuyền này đại biểu họ cũng chỉ vừa mới đặt chân lên đại dương mà thôi.
Thông thường, thuyền khi ra biển cũng sẽ gặp phải rất nhiều ma thú tấn công, nhưng nếu như trang bị 1 bộ xương ma thú cường đại ở đầu thuyền liền có tác dụng uy hiếp những ma thú cấp thấp không cho nó lại gần.
Nhưng thuyền của Vũ Minh mấy người hoàn toàn không có, hơn nữa điều này chỉ có những người đi biển lâu năm mới biết. Cho nên hắn có thể phán đoán mấy người Vũ Minh là tới từ đất liền.
Đã là tới từ đất liền, lại có thực lực như này. Nhưng thuyền lại không có xương ma thú cường đại, như vậy chứng tỏ họ đi ra không được bao lâu. Mà những người như thế cần nhất là tình báo.
Hắn trong nháy mắt liền hiểu ý đồ của mấy người Vũ Minh. Hắn không thể không cảm thán, đám người này thật không đơn giản.
Nếu như Vũ Minh biết ý nghĩ của Tử Thiên, hắn đảm bảo sẽ cười lớn rồi nói.
“Ngươi nói không sai, nhưng là vừa rồi ta thật đúng là muốn động thủ, bắt các ngươi lại hoàn toàn có thể tra hỏi ra thứ chúng ta cần”.
Vũ Minh có thực lực này, cũng có tư cách nói lời này. Chỉ là 3 tên Hợp Đạo cảnh, hợp sức lại còn không bằng 1 nửa thực lực của Vũ Chấn Quân thì làm sao là đối thủ của bọn hắn. Chưa kể tới Vũ Minh trong tay nắm giữ cực kỳ khủng bố hủy diệt năng lượng.
Hắn có tư bản coi thường hết thảy Hợp Đạo cảnh tầng 3 trở xuống.
“Nói đi, các ngươi mục đích đến”. Vũ Minh lạnh nhạt nói.
“Chúng ta muốn cùng các ngươi hợp tác”. Duke nói.
“Hợp tác?”.
“Đúng vậy. Nếu ta đoán không lầm, các ngươi mục tiêu hẳn là quần đảo Ác Ma đúng không?”.
“Ngươi biết?”. Vũ Minh hơi bất ngờ nhướng mày.
“Không tính là gì, dù sao số người muốn đến đó thực sự nhiều lắm. Nhưng chưa có ai sống sót thoát khỏi đó. Bao gồm Hợp Đạo cảnh cường giả. Mà quá nhiều người thì lại không cách nào tin tưởng lẫn nhau. Hơn nữa quần đảo Ác Ma có 1 quỷ luật, số người đến đó tuyệt đối không thể vượt qua 6 người”.
“Đáng sợ nhất không phải bên trong có gì, mà là tại bên ngoài”.
“Bên ngoài quần đảo Ác Ma có 1 số lớn hải tặc, chúng sẽ tấn công người đến muốn lên đảo. Không thoát khỏi chúng thì không cách nào lên đảo. Mà chúng ta lực lượng còn chưa đủ, cho nên muốn tìm các ngươi hợp tác”.
“Vũ khí của các ngươi rất mạnh, rất tân tiến. Quan trọng nhất là thực lực của các ngươi đáng giá chúng ta tìm đến hợp tác”. Duke nói.
“Ha ha, các ngươi thật đúng là tự đề cao bản thân nhỉ”. Vũ Minh cười nhạt nói.
“Không. Có lẽ ngươi mới tới, hoàn toàn không biết chúng ta là ai. Chúng ta là hải tặc có tiếng nhất nhì tại đây. Muốn sống sót trên biển, không những phải canh chừng ma thú, còn phải cẩn thận nhân loại”.
“Muốn sống sót thì phải bước qua xác người khác. Nếu không chúng ta cũng không dám nhận danh tiếng này. Nếu truyền ra, chắc chắn sẽ bị hải tặc vây công”. Tử Thiên chậm rãi nói.
“Cứ cho là vậy đi, vậy chúng ta sẽ đạt được cái gì? Hơn nữa, các ngươi chắc chắn sẽ không bỏ đá xuống giếng trong tình hình nguy cấp? Ta cũng không muốn bị đâm sau lưng. Vừa rồi hắn còn muốn giết ta đây”. Vũ Minh lạnh nhạt liếc mắt nhìn Chad nói.
“Chúng ta có thể phát huyết thệ, cùng ngươi ký kết khế ước. Trước kia có rất nhiều nhóm hải tặc muốn cùng chúng ta hợp tác, nhưng chúng ta đều từ chối. Vì chúng ta khinh thường cùng những tên đó là đồng bọn”.
“Mà các ngươi thì khác. Cùng chúng ta hợp tác, thế nào?!”. Tử Thiên cười nói.
Duke có chút giật mình, bởi vì đây là lần đầu tiên Tử Thiên hắn nói nhiều đến thế, hơn nữa… hắn vậy mà cười?.
Vũ Minh ánh mắt nhìn tới Tử Thiên, tuy không biết hắn thật lòng hay không, nhưng nụ cười kia lại có chút chói mắt. Giống như ẩn sau đó là 1 cái bẫy cực kỳ lớn đang chờ bọn họ tới gần như thế.