Hoa An không có cách nào khác, đành chia tay Nguyên Triều, nhưng không nói cho hắn lý do thật, mà chỉ bảo cô đã thích Trí Nhân, không còn thích hắn nữa, nói hắn hãy quên cô đi, sau đó rời đi cùng Trí Nhân.
Nguyên Triều đau khổ, khóc lóc, suy sụp hết 1 năm trời. Là Tâm Tâm ở bên an ủi, động viên hắn vượt qua giai đoạn đó.
Sau một năm, thấy Nguyên Triều đã khôi phục trở lại bộ dáng trước kia, Tâm Tâm thu hết can đảm tỏ tình với hắn. Nguyên Triều đồng ý. Hai người ở bên nhau, thi đậu chung một trường đại học. Tuy tình cảm không phải cuồng nhiệt, mãnh liệt như các cặp đôi trẻ khác, nhưng rất êm đềm, nhẹ nhàng. Tâm Tâm vô cùng hạnh phúc.
Đáng tiếc, Tâm Tâm chỉ đơn giản là một nữ phụ đóng vai trò làm chất xúc tác cho tình cảm nam chính, nữ chính. Hạnh phúc và tình yêu của cô chỉ kéo dài được 5 năm.
Sau khi hai người tốt nghiệp ra trường, từng người đi đến công ty của gia tộc mình làm việc. Dưới sự thúc giục của hai bên gia đình đang chuẩn bị tổ chức đám cưới, đột nhiên Hoa An về nước.
Hoa An về nước không đi tìm Nguyên Triều.
Nhưng số phận của bọn họ là phải ở bên nhau, bởi vậy, ngay hôm đó, khi Tâm Tâm và Nguyên Triều đang đi siêu thị cùng nhau, Nguyên Triều đột nhiên nhìn thấy một bóng hình quen thuộc chợt lướt qua giữa các kệ đồ trong siêu thị.
Mặt hắn biến sắc, vội vàng lao đi tìm, bỏ lại một mình Tâm Tâm với chiếc xe đẩy đầy đồ, ngơ ngác không hiểu chuyện gì.
Chỉ một cái bóng của Hoa An đã đánh bại 5 năm bên nhau của bọn họ.
Hôm đó, Tâm Tâm đã đợi Nguyên Triều rất lâu, nhưng hắn không quay lại, gọi điện không nhấc máy, nhắn tin không trả lời. Không có cách nào khác, cô đành phải tự mình đi trở về, cả đêm hôm đó, cô đã gọi điện và nhắn tin cho Nguyên Triều rất nhiều lần nhưng không có đáp lại.
Hôm sau, khi gặp Nguyên Triều ở công ty, cô đã gặng hỏi rất lâu, nhưng Nguyên Triều chỉ lảng tránh, trách cô không hiểu chuyện, vô cớ gây rối.
Trong tình yêu với Nguyên Triều, Tâm Tâm luôn ở phía dưới, luôn là cô nhường nhịn Nguyên Triều, luôn là cô cố gắng giữ hắn ở bên mình. Bởi vậy, sau khi Nguyên Triều tỏ ra khó chịu và trách cô không hiểu chuyện, Tâm Tâm liền không hề gặng hỏi nữa, chỉ coi như lúc đó hắn là thực sự có việc bận gì đó không tiện chia sẻ. Cô còn tự giải thích cho hắn, rằng ai cũng cần phải có bí mật riêng, cũng cần có không gian riêng tư, dù là một cặp đôi đang yêu nhau, dù họ sắp cưới thì cô cũng không nên can thiệp quá sâu.
Tuy nhiên, đến ngày hẹn đi xem váy cưới và nhà hàng tiệc cưới, hắn cũng lấy lý do có việc bận không đến.
Tâm Tâm đã nhận ra có điều gì đó không ổn, nhưng cô không dám chất vấn Nguyên Triều quá nhiều, sợ sẽ khiến hắn phiền lòng. Trong cuộc tình này, dù sao cô cũng là người yêu nhiều hơn, yêu nhiều nên hy sinh, nhường nhịn nhiều, cũng là điều dễ hiểu.
Hôm nay, khi cô đang làm việc ở công ty, Thi Thi bạn thân của cô nhắn tin, bảo cô lên facebook của Hoa An xem.
Tâm Tâm dự cảm có điều bất ổn, vội vàng click mở facebook Hoa An ra, thấy được tấm ảnh một người con trai đang kề vai bên Hoa An, kèm theo dòng trạng thái “như chưa từng chia xa”. Dù bức ảnh không chụp mặt, chỉ chụp phần thân dưới. Nhưng ở bên nhau từ nhỏ cho đến lớn, Tâm Tâm nhanh chóng nhận ra đây là Nguyên Triều.
Nhờ vào các mối quan hệ, Tâm Tâm biết được căn hộ nơi Hoa An đang ở, cô liền tìm đến đây.
Bởi vậy, mới có khung cảnh lúc này, cô ngồi đối diện với Hoa An trong căn hộ của cô ấy, chất vấn về bức ảnh trên facebook.
Tại sao lại đi tìm Hoa An mà không phải Nguyên Triều?
Bởi vì cô sợ, cô sợ Nguyên Triều sẽ không chút do dự nào mà thừa nhận, sẽ không thèm quan tâm đến 5 năm tình cảm của bọn họ, sẽ không kiêng nể đám cưới sắp đến mà đồng ý rời xa Hoa An.
Cô sợ Nguyên Triều nếu biết cô đã biết chuyện này, sẽ ngay lập tức nói lời chia tay với cô.
Trong tình yêu này cô hèn mọn như vậy!
Từ sâu trong trái tim, cô biết, vị trí của cô ở trong lòng Nguyên Triều thực sự rất nhỏ bé, không thể so sánh với Hoa An - ánh trăng sáng – mối tình đầu của anh.
Vậy nên, cô mới đến tìm Hoa An, cô muốn thuyết phục Hoa An rời khỏi Nguyên Triều.
Thực là suy nghĩ ngây thơ!
Ký ức truyền đến đoạn này, Tâm Tâm liền cảm khái thay cho nguyên chủ, yêu một người đến hèn mọn như vậy, chấp nhận bản thân chỉ là một sự nhỏ bé trong lòng người ta! Chấp nhận để người ta sử dụng mình 5 năm như người lấp chỗ trống mà ‘ánh trăng sáng’ kia để lại.
Tâm Tâm không hiểu, những việc cô làm, chỉ càng là chất xúc tác kích thích cho tình cảm của nam nữ chính phát triển.
Bởi vì theo cốt truyện, chỉ một lát nữa thôi, Nguyên Triều sẽ biết việc cô đến tìm Hoa An, sẽ bỏ cuộc họp hội đồng cổ đông quan trọng ở Công ty để chạy đến bảo vệ Hoa An, hung hăng mắng cô một trận.