Cô bảo hắn đứng đợi tại chỗ, sau đó một mình rời đi.
30 phút sau, Tâm Khôi quay trở lại với dáng vẻ con trai, mái tóc ngắn, làn da đen nhẻm, giọng hơi ồm ồm.
“Ai nha, hôm nay đeo giày cao gót đau chân quá! Tối về cậu nhớ phải bóp chân cho tôi đó.”
Tâm Khôi vừa đến chỗ Trí Tiêu Nguyên đã than vãn.
“Ừ. Về đi, tôi bóp chân cho cậu.”
Trí Tiêu Nguyên sủng nịnh nhìn cô, không hiểu sao, khi cô ở trong hình dáng con trai này, hắn lại cảm thấy yên tâm hơn. Sẽ không có những tên nam sinh khác như Thẩm Hạ Tri kia nhìn cô.
Tâm Tâm chưa nhận ra sự thay đổi trong ánh mắt của hắn, chỉ mải lo làm nũng:
“Còn cả nước nóng nữa. Phải đun cho tôi một bồn nước nóng thật to. Tôi muốn ngâm mình.”
“Được. Sẽ đun một bồn nước nóng thật to.”
“Ai nha, còn cả nước mật ong nữa. Tôi muốn uống nước mật ong, họng tôi đau muốn chết.”
“Được. Sẽ pha nước mật ong cho cậu.”
“Ai nha, còn cả…”
Suốt trên đường về ký túc xá, Tâm Tâm không ngừng đưa ra các đòi hỏi, Trí Tiêu Nguyên đều đáp ứng, còn cảm thấy thật vui vẻ.
[Tinh! Độ hảo cảm của đối tượng công lược 2 là 90.]
Tâm Tâm liếc Trí Tiêu Nguyên một cái, nam sinh này lạ nha, càng phục vụ cô lại càng tăng độ hảo cảm là sao!
—
Một tuần sau vũ hội.
Ở trong ký túc năm hai, Thẩm Hạ Tri siết chặt chiếc di động trong tay, nhìn ảnh hoa khôi trường Queen trên màn hình. Không phải cô ấy!
Hắn cũng đã yêu cầu trợ lý gửi ảnh các cô gái tên Tâm Tâm và các cô gái nổi tiếng xinh đẹp khác trong trường Queen cho hắn, nhưng vẫn không tìm được cô.
Hắn thậm chí còn đi xe đến cổng trường Queen đợi mấy ngày liên tục, cũng không hề thấy được Tâm Tâm.
Chẳng nhẽ Tâm Tâm không phải là đang học ở trường đại học Queen sao?
Trong đầu Thẩm Hạ Tri hiện lên hình ảnh cô gái trước khi rời đi còn cố tình giương mắt thách thức hắn.
Hừ! Tôi không tin không tìm được em! Hắn cầm điện thoại lên, gọi điện cho trợ lý của mình:
“Tra cho tôi toàn bộ thông tin về Trí Tiêu Nguyên.”
—
Bên kia Thẩm Hạ Tri điên cuồng tìm tung tích Tâm Tâm.
Bên này, Tâm Khôi lại đang tận hưởng sự phục vụ của anh bạn cùng phòng.
Sau khi trở về từ vũ hội, cô cố tình không nhắc đến việc theo đuổi Tiêu Hương Nhi, mà bản thân Trí Tiêu Nguyên giống như cũng quên luôn việc này.
Trí Tiêu Nguyên lúc này đang cầm bàn chân nho nhỏ xinh đẹp của Tâm Khôi trong tay, hắn trộm liếc khuôn mặt cô, không khỏi liên tưởng đến khi Tâm Khôi cải trang thành con gái. Mặt hắn không kiềm chế được mà đỏ lên, tim đập thình thịch.
Thật kỳ lạ, từ sau hôm vũ hội, khi hắn đối mặt với Tâm Khôi trái tim luôn đập loạn nhịp như vậy, thỉnh thoảng lại liên tưởng tới gương mặt con gái của người bạn cùng phòng. Thậm chí, khi làm việc cho Tâm Khôi, hắn còn cảm thấy rất vui, rất chờ mong, không như trước kia chỉ đơn thuần là nghĩa vụ.
Hễ mà Tâm khôi không hài lòng về điều gì đó, hắn lại cảm thấy lo lắng, sợ người bạn cùng phòng này không cần mình phục vụ nữa.
Trí Tiêu Nguyên nhìn nhìn chân của Tâm Khôi, cẩn thận xoa nắn. Xoa một lúc, hắn lại cảm thấy thực muốn đặt những ngón chân nhỏ xinh kia vào trong miệng liếm láp…
Ực! Trí Tiêu Nguyên nuốt một ngụm nước bọt, đè nén ham muốn quái dị dâng lên trong lòng.
Tâm Khôi nghe thấy tiếng nuốt nước miếng, ngạc nhiên nhìn về phía hắn, thấy hắn chuyên chú xoa bóp bàn chân cho mình, cô không nhịn được dâng lên chút suy nghĩ xấu xa.
Cô thu chân lại, ghé mặt đến sát mặt hắn, trêu chọc:
“Sao thế? Tôi thấy cậu mấy hôm nay lạ lạ nha?”
“Lạ…lạ gì?” Trí Tiêu Nguyên nhìn gương mặt Tâm Khôi ở sát gần bên, trong lòng hoảng gần chết, trái tim đập bịch bịch bịch.
“Có phải cậu thích tôi không?”
“Có phải sau khi thấy dung nhan tuyệt mỹ của tôi khi giả gái, cậu liền để ý đến tôi không?” Tâm Tâm ép sát, dò hỏi.
“Không đời nào, tôi… tôi không phải gay!” Trí Tiêu Nguyên hoảng loạn, vội vàng tránh mặt đi.
Nhưng Tâm Khôi lại không cho hắn tránh, cô dùng hai tay vặn khuôn mặt hắn lại, để hắn đối diện với chính cô, cái mũi hai người vì quá gần mà còn chấm vào nhau.
Hơi thở cô phả lên trên mặt hắn, tê tê ngứa ngứa.
“Đừng tránh tôi. Nếu cậu tránh tôi, tôi sẽ tấn công cậu.” Nói xong, cô ác ý cắn xuống tai hắn một cái.
Trái tim Trí Tiêu Nguyên muốn vọt ra khỏi lồng ngực.
Không thể nào!
Hắn không thể nào thích Tâm Khôi được!
Không đúng! Hắn thích Tâm Khôi, nhưng theo kiểu là bạn bè thân thiết, đúng vậy, không phải thích theo kiểu nam nữ. Hắn biết rõ Tâm Khôi là con trai, còn Tâm Tâm chỉ là Tâm Khôi giả gái mà thôi.
Trí Tiêu Nguyên vụt đứng dậy, đi trở lại giường của hắn.
“Hôm nay chỉ bóp đến đây thôi. Tôi mệt rồi. Muốn đi ngủ sớm.”
A? Mọi ngày đều là cô kêu dừng thì hắn mới dừng, mỗi lần dừng còn vô cùng quyến luyến, hôm nay lại đổi thành hắn chủ động bảo ngừng?
Tâm Tâm cũng không ý kiến, với tay tắt đèn, nằm xuống giường ngủ.
Chỉ là ở giường bên kia, có người trằn trọc mãi không ngủ được.
Thật sự chỉ là bạn sao?
Hắn không muốn chỉ là bạn với Tâm Khôi, nhưng cũng không muốn là kiểu quan hệ kỳ quặc kia.
Không, hắn thích con gái, hắn chỉ là bị hình ảnh giả gái của Tâm Khôi làm cho hơi loạn, qua một thời gian nữa sẽ ổn mà thôi.