Mục lục
Nữ Phụ Phản Công Ngược Tâm Tra Nam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tâm Khôi ở bên này thấy Tiêu Hương Nhi dừng lại, vội vàng đẩy Trí Tiêu Nguyên đi lên: “Đi tặng bánh kem đi.”

Trí Tiêu Nguyên tay cầm bánh kem, vững vàng đi tới, đến trước mặt Tiêu Hương Nhi, giọng nói mang theo chút cao lãnh: “Tặng cô.”

Tâm Khôi đứng bên này không nhịn được nhếch miệng, chậc chậc, nam chính biểu hiện thật ‘xuất sắc’! Tự tay bóp nát tình duyên từ lúc sương sớm! Lại cũng phải nói, có lẽ hắn đã quen với việc đưa đồ gì cho người khác liền giống như là ban ơn rồi. Người khác nhận được đồ hắn đưa cho, có lẽ còn sung sướng đến hết mấy ngày.

Tiêu Hương Nhi ngẩn người, nam sinh đẹp trai này đột nhiên đi đến trước mặt cô, rồi nói chuyện theo kiểu như đang ban ân huệ cho cô? Cô đường đường cũng là hoa khôi, được không hả? Cấp bậc sức mạnh của cô là 78, ở trong trường cũng thuộc top cao, chưa kể cô còn là tiểu thư gia tộc Tiêu danh giá. Ai cho hắn tư cách bày ra sự cao lãnh trước mặt cô? Hay đây là phương pháp theo đuổi mới? Muốn khiến cô tò mò chú ý? Rất tiếc, cách này của hắn chú định không thành công. Dù hắn có đẹp trai cũng vậy mà thôi!

Trong suy nghĩ của Tiêu Hương Nhi, Trí Tiêu Nguyên cũng chỉ là một người thường. Cô có thể nhớ mặt tất cả những người có cấp bậc sức mạnh từ 80 trở nên. Bởi đây là những người được trọng điểm bồi dưỡng. Những người có cấp bậc sức mạnh từ 80 trở nên ở trong trường cũng chỉ có 20 người, cô thực không có nhớ người nào giống như nam sinh trước mặt. Nếu cô không nhận ra nam sinh này, vậy chứng tỏ hắn chỉ là một người thường.

Tiêu Hương Nhi không vui, nhưng vẫn từ chối một cách lịch sự:

“Xin lỗi, tôi không nhận quà tặng của người không quen.”

Tuy nữ chính không trực tiếp nói ra những lời nặng nề, nhưng sẽ luôn có người khác nói hộ cô.



Đám nam sinh theo đuổi Tiêu Hương Nhi tức giận chế nhạo Trí Tiêu Nguyên:

“Hừ! Cậu nghĩ cậu là ai mà dám đến đây tỏ vẻ?”

“Mẹ kiếp, một kẻ như hắn mà cũng dám theo đuổi Tiêu Hương Nhi? Đỉa đeo chân hạc!”

“Không tự lượng sức!”

“Không biết xẩu hổ. Tiêu Hương Nhi quá thiện lương, đúng ra nên nói thẳng là hắn ta không xứng.”

“Tôi mà là hắn ta đã tự đi đào hố chôn chính mình…”

“…”

Trí Tiêu Nguyên ngẩn người. Đây là lần đầu tiên hắn bị người khác coi thường. Trước giờ đều là người ta chạy theo nịnh nọt hắn.

Hoá ra khi hắn chỉ là một người cấp bậc 75, sinh ra trong một gia đình bình thường, thì dù chỉ là theo đuổi hoa khôi, một việc mà hắn thấy là hết sức bình thường, cũng sẽ bị chế nhạo thành như vậy?

Hắn nhìn chung quanh, đám nam sinh vây quanh đây, cũng có những người hắn nhận ra, cấp bậc năng lượng cũng chỉ dao động từ 70-79, hơn hắn được bao nhiêu mà đã khinh người?

Hắn không xứng theo đuổi hoa khôi, vậy bọn họ thì xứng chắc?



Một cảm giác không thoải mái dâng lên trong lòng, hắn nhíu mày, theo bản năng quay đầu nhìn về phía Tâm Khôi.

Tâm Khôi nháy mắt với hắn một cái, ý bảo chuyển sang kế hoạch B, sau đó cao giọng nói về phía Tiêu Hương Nhi:

“Hương Nhi, dù sao chúng ta cũng là bạn học từ thời cấp 3. Nói không quen thật tàn nhẫn nha. Tôi là người vẫn luôn đứng trên cậu một bậc đó, có nhớ không?”

Tiêu Hương Nhi giận đến run người. Tên Tâm Khôi này là cố tình đến đây chọc tức cô mà.

Hơn một bậc? Hạng hai? Hỏa khí trong lòng cô cọ cọ dâng lên.

Tiêu Hương Nhi không nói một lời, bên tay dâng lên một lốc xoáy nước bắn nhanh về phía Tâm khôi.

Trong phạm vi trường học không cấm sử dụng pháp thuật.

Tâm Khôi vung tay một cái, khống chế xoáy nước kia bắn ngược lại về phía Tiêu Hương Nhi. Cấp bậc năng lượng của cô vốn cao hơn Tiêu Hương Nhi, cướp được quyền điều khiển cột nước của Tiêu Hương Nhi cũng không có gì lạ.

Tiêu Hương Nhi hoảng hốt, không ngờ Tâm Khôi lại có thể phản công nhanh như vậy, khi cô còn chưa có kịp phản ứng, Trí Tiêu Nguyên đang đứng gần cô nhất liền xoay người, dang tay chắn dòng xoáy nước cực mạnh của Tâm Khôi, che cho Tiêu Hương Nhi. Nhờ dùng phép thuật hóa giải một phần nên xoáy nước đánh vào hắn không quá mạnh, nhưng cũng đủ để làm hắn ướt hết.

Hắn tức giận nhìn về phía Tâm Khôi:

“Tâm Khôi, cậu làm gì vậy?”

Tâm Khôi không cho là đúng nói: “Là cô ta tấn công tôi trước.”

Trí Tiêu Nguyên cau mày: “Dù vậy thì cậu cũng không nên đánh con gái. Cậu mau xin lỗi Hương Nhi đi.”

Tâm Khôi hừ lạnh, quay mặt đi.

“Tâm Khôi.” Trí Tiêu Nguyên nhắc nhở, trong giọng nói mang theo chút tức giận.

Tâm Khôi không tình nguyện nhìn về phía Tiêu Hương Nhi, lí nhí nói: “Được rồi, tôi xin lỗi, thế đã được chưa?”

Trí Tiêu Nguyên lắc lắc đầu, cũng quay ra nhìn Tiêu Hương Nhi: “Hương Nhi, tôi thay mặt cậu ấy xin lỗi cô.”

Tiêu Hương Nhi vẫn còn chưa thoát khỏi kinh hoảng vừa rồi, cô ngước đôi mắt xinh đẹp lên, nhìn Trí Tiêu Nguyên. Khuôn mặt hắn ướt đẫm nước, dưới ánh mặt trời càng thêm soái khí bất phàm. Trái tim Tiêu Hương Nhi ‘thịch’ một tiếng nhấc lên cao, là nam sinh này vừa giúp cô. Cô hơi đỏ mặt, lắc lắc đầu nói: “A, anh không cần xin lỗi. Trái lại, là tôi nên cám ơn anh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK