Mặc dù làm việc trong một tập đoàn đẳng cấp quốc tế như thế này, nhưng Lăng Vân Hi vẫn chưa có lần nào được diện kiến tổng giám đốc thần bí trong truyền thuyết kia, cũng chưa từng có một nhà tạp chí nào chụp được hình ảnh của hắn, chỉ biết là hắn làm việc rất hiệu quả hơn người bất chấp thủ đoạn nào, ở hắn người ta chỉ gói gọn trong ba từ để hình dung, “lạnh lùng” “tàn nhẫn” và “chuẩn xác” — Mẫn Thiên Hữu!
Nghe nói hắn luôn luôn ở phía sau màn điều hành toàn bộ công ty, bản thân cũng chưa từng có mặt trong bất cứ sự kiện công chúng nào, mà ở công ty hai cánh tay đắc lực của hắn là Niếp Thịnh và Mandy, những gì bọn họ truyền xuống đó đều là từ lệnh của tổng giám đốc!
Nghe nói, hắn không gần phụ nữ, cũng chỉ có nữ trợ lý Mandy là có khả năng tiếp cận hắn, mà hắn cũng chưa từng có chuyện xấu gì liên quan đến phụ nữ bị truyền ra!
Cũng nghe nói, hắn lạnh lùng vô tình, hắn có thể chỉ trong một phút đồng hồ làm cho một nhà công ty phá sản đóng cửa, cũng có thể cho một công ty khác đã muốn kết thúc đứng dậy hồi sinh!
Mà hết thảy này đều là nghe nói, đều là câu chuyện được bàn tán……
Vừa tiến vào công ty, Vân Hi liền cảm giác được một luồng không khí khẩn trương mà quỷ dị trong đại sảnh, thì ra đại sảnh hôm nay được trải thảm đỏ thật dày, bên ngoài đại sảnh một vài người mặc tây phục màu đen đứng chỉnh tề, yên lặng một mảnh như là có người quan trọng sắp đến kiểm tra, lần này vô cùng long trọng từ lúc nàng vào đây cũng chưa từng thấy qua lần nào.
Quả nhiên, không ngoài nàng suy đoán, nửa giờ sau phải cấp trên thông báo đến, hôm nay tổng giám đốc thần bí trong miệng mọi người chính thức đến công ty làm việc!
Trong lúc nhất thời các nhân viên nam đều khẩn trương rối rắm, nhân viên nữ thì kích động tụ thành nhóm mà trang điểm lại gương mặt, chỉ chốc lát liền điều đến tập hợp trong đại sảnh.
“Trời ạ, cô nói tổng giám đốc chúng ta sẽ là người như thế nào? Không phải là một người đẹp trai đấy chứ?”
“Không biết, người lợi hại như vậy, chắc không phải là một ông già đâu? Tôi rất căng thẳng!”
“Tim đập nhanh quá, tôi muốn ngất xỉu, Mẫn Thiên Hữu, quả thực là vị thần……”
Nghe bên tai truyền đến vài tiếng khe khẽ, Vân Hi vẫn cúi đầu, bàn tay thon dài áp vào bên cạnh người, cặp kính đen rộng bản đã che hết khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của nàng, nhìn chung quanh nàng biết bao nhân viên nữ trang điểm xinh đẹp từ phía sau muốn lên hàng phía trước đứng, nàng tự giác lui xuống bên dưới, cùng đợi tổng giám đốc xuất hiện!
Năm phút sau, một chiếc Bugatti màu đen (xem hình bên dưới) dáng xe thể thao nhanh như con rồng đang lao tới dừng trước cửa công ty, cửa xe mở, đập vào mắt đầu tiên là một đôi giày da đen thượng hạng láng bóng, trên nó là một dáng người cao to lịch lãm bước xuống, mọi người như ngừng thở cùng kiển chân nhìn cho rõ sắp đến giây phút quan trọng –
Lúc người đàn ông cao ngất xuất hiện ở trước mặt mọi người cũng là lúc không khí trở nên yên lặng, chỉ nghe được những tiếng hút không khí vang lên, Mẫn Thiên Hữu vừa tiến vào đại sảnh, hai hàng nhân viên được điều đứng ở hai bên sảnh vừa nhìn thấy hắn, tất cả bọn họ đều cúi gập người chín mươi độ, đồng thanh nói,“Hoan nghênh tổng giám đốc –”
Gương mặt lạnh lùng, bộ âu phục của Ý bao lấy thân người cao ngất, ánh mắt hắn lơ đãng quét về phía trước những gương mặt xa lạ, hắn vung tay lên, hai người trợ lý đi theo phía sau hắn vội vàng tách ra đi lên phía trước, không biết nói gì vào tai hắn, Mẫn Thiên Hữu gật đầu, sau đó không chớp mắt hướng đến thang máy chuyên dụng dành cho tổng giám đốc đi đến