Như phản xạ có điều kiện nàng nhìn thoáng qua cánh cửa phòng tổng giám đốc đã nhanh đóng lại, kế tiếp nàng hướng hắn báo lại công việc của một ngày, trên mặt hắn đã khôi phục bộ dáng lạnh lùng thường thấy, chính là ánh mắt sắc bén mang theo sự áp bức mạnh mẽ nhìn nàng, Vân Hi có thể cảm nhận được cái lạnh cả người, đối với băng sơn tổng giám đốc sắc mặt biến đổi nhanh còn hơn thời tiết này nàng vẫn là không thích ứng kịp!
Buổi chiều Mẫn Thiên Hữu cùng Niếp Thịnh ra ngoài xem chụp ảnh, hắn tự mình giám sát buổi chụp ảnh của công ty trong một tiết mục quảng cáo, nghe nói người phát ngôn là ngôi sao mới nhất hiện nay Rita……
Thẳng trước khi tan tầm hắn cũng không có quay lại công ty, Vân Hi đang lấy túi xách chuẩn bị ra về, Bùi Bùi đã mấy ngày không gặp lại ngoài ý muốn xuất hiện ở trước mặt nàng.
Vẫn là chiếc xe thể thao màu rượu đỏ, thực giống khí chất của nàng, Bùi Bùi nhìn thấy Vân Hi đi ra liền vội vàng hướng nàng ngoắc,“Tiểu hi, nhanh lên xe!”
Vân Hi lên xe Bùi Bùi có chút không thể tin nhìn trên người nàng, một bộ váy ôm sát vừa người, váy ngắn bên trong bên ngoài là áo khoát màu trắng bạc, không có kính mắt, trên mặt da thịt như tơ mịn làm cho người ta nhìn một cái liền luyến tiếc dời đi ánh mắt.
“Tiểu hi, bạn không phải là đang yêu đó chứ?” Trước đây nàng như thế nào bên tai Vân Hi, nhắc nhở thay đổi cách ăn mặc quê mùa mà cũng chưa nghe, hiện tại mới vài ngày không gặp cô ấy lại giống như “thoát thai hoán cốt” rồi.
Vân Hi không dám nói cho Bùi Bùi biết về chuyện nàng đã lập gia đình, không biết cô ấy nghe rồi sẽ có phản ứng gì, mà hiện tại nàng cũng không tính nói cho cô ấy biết!
“Không có, bạn nói rất có lý mình không nên vì một vài người không quan trọng mà trở nên không giống chính mình!” Hiện tại nàng đã rời khỏi Lăng gia, thoát khỏi ác mộng, từ nay về sau, nàng cũng không buộc mình phải mang theo mặt nạ, hôm nay về sau, nàng chính là một mặt khác của cuộc sống……
“Mình đã sớm nói mà, Lăng Nhã Nhược cái đứa hồ ly tinh đó chính là ghen tị với bạn, Tiểu Hi, bạn xem mình nói có đúng không sớm muộn gì cũng có một ngày cô ta phải nếm thử những khổ sở mà bạn lúc trước phải chịu!” Bùi Bùi lòng căm phẫn bất bình cho Vân Hi, Lăng Nhã Nhược cả ngày luôn trang điểm xinh đẹp nàng đã sớm nhìn không vừa mắt rồi, trước kia bọn họ đều là học cùng trường nhưng cũng không có ai biết cô ta cùng Vân Hi là chị em, nàng tin tưởng chính mình một ngày nào đó, Lăng Nhã Nhược sẽ nằm trên tay Vân Hi!
Hai mươi phút sau, xe dừng lại trước một pub (ta nghĩ chắc club) sa hoa, Vân Hi rất ít đến những nơi thế này, mấy lần đều là Bùi Bùi lôi kéo nàng cùng đi, đôi khi còn có thể kêu theo anh cô ấy là Bùi thành tuấn, như cố ý hay vô tình muốn kết hợp hai người bọn họ, trước kia là nàng cảm thấy không xứng với Bùi thành tuấn, hiện tại nàng đã gả làm vợ người ta rồi, lại là người tàn phế, Vân Hi trong đầu hồi tưởng gương mặt Mẫn Thiên Hợp lúc sáng lúc tối, trong lòng vẫn là có vài phần thương hại hắn.
“Tiểu Hi, nhanh lên, anh mình đang đợi chúng ta rồi!” Đem xe vào bến đỗ xong, Bùi Bùi có chút vội vàng kéo tay Vân Hi đi, vừa nghe đến Bùi thành tuấn, Vân Hi lại đau đầu, làm thế nào cùng cô ấy giải thích, vẫn hồn nhiên như vậy mà tác hợp bọn họ.
Chờ Vân Hi cùng Bùi Bùi đi qua một đại sảnh ồn ào huyên náo mà thẳng hướng trên lầu, nàng lần đầu tiên nhìn thấy vẻ đẹp đến không có thật của một người đàn ông……