Mẫn Thiên Hữu trong tay cầm di động của Vân Hi, đối với thái độ trước sau khác biệt hoàn toàn của Lăng Nhã Nhược hiển nhiên bất mãn, hắn thậm chí có thể tưởng tượng đến, những năm tháng Vân Hi ở Lăng gia có cuộc sống như thế nào, con gái riêng, còn nhớ rõ, ngày đầu tiên hắn đến Thiên Thừa gặp được Vân Hi ăn mặc rất kỳ quái hơn người, sợ là cũng do cô gái trước mắt này gây ra!
Ghen tị của phụ nữ làm cho hắn cảm thấy khó lường, hắn không cần phải suy đoán, chỉ cần không động đến điểm quan trọng của hắn, nhưng Lăng Nhã Nhược cùng Tả Thiến, hai người đàn bà này đã muốn vượt qua giới hạn rồi, hắn sớm muộn gì cũng giải quyết hai người!
“Mang anh ta đi đi!” Mẫn Thiên Hữu chỉ vào Lăng Đồng Cẩn ở ghế phía sau, Vân Hi đã muốn đỡ Lăng Đồng Cẩn hướng về xe của Lăng Nhã Nhược, Mẫn Thiên Hữu hướng người sát về phía Lăng Nhã Nhược, cô ta mặt mày hớn hở vươn tay muốn ôm lấy cổ hắn, lại đột nhiên bị Mẫn Thiên Hữu túm chặt cằm, môi bạc hiện ra độ cong xinh đẹp, nhưng trong ánh mắt lại mang theo sát khí cô chưa từng gặp qua,“Nếu lại làm cho tôi biết cô gây khó dễ cho Vân Hi, tôi sẽ cho cô biết cái gì gọi là hậu quả!”
Mẫn Thiên Hữu đẩy Lăng Nhã Nhược ra, cô ta lảo đảo lui về phía sau vài bước, thiếu chút nữa chật vật té ngã, không nghĩ rằng hắn thế nhưng một lòng chỉ có Lăng Vân Hi loại tiểu tiện nhân kia.
“Mẫn Thiên Hữu anh có ý gì? Lăng Vân Hi là gì của anh, anh lại bảo hộ cô ta như vậy!” Lăng Nhã Nhược có chút giận, chưa bao giờ có ai làm cho cô mất mặt, mà người đàn ông này lại năm lần bảy lượt cự tuyệt không cho cô tự tôn.
Cô chính là không thể để cho Lăng Vân Hi cướp đi thứ gì, từ nhỏ đến lớn, Vân Hi vẫn đều sống dưới nỗi sợ hãi cô, hiện tại đối với Mẫn Thiên Hữu, cô cũng sẽ nghĩ hết mọi phương pháp đoạt lại, Lăng Nhã Nhược tự nhận là so với Lăng Vân Hi mình chiếm hết rồi ưu thế, dù sao Lăng Vân Hi đã lập gia đình rồi, còn là chị dâu của Mẫn Thiên Hữu, nếu Lăng Nhã Nhược sớm biết rằng Vân Hi đã là người của Mẫn Thiên Hữu cô ta nhất định sẽ không dễ dàng buông tha Vân Hi!
“Nhớ kỹ của lời tôi nói, cô biết là tôi có khả năng đó!” Mẫn Thiên Hữu ánh mắt uy hiếp nhìn về phía Lăng Nhã Nhược, cô nhất thời liền hoảng, không phải hoài nghi năng lực Mẫn Thiên Hữu mà là từ trong mắt hắn, cô nhìn thấy sự đặc biệt của Vân Hi, giữa bọn họ quan hệ đã muốn không giống như côsuy nghĩ rồi.
“Anh ấy uống không ít rượu, cô về hãy làm cho anh ấy một bát canh tỉnh rượu đi!” Vân Hi đi đến phía sau Mẫn Thiên Hữu thời điểm, hắn đã mở ra dùng điều khiển từ xa mở cửa xe cho nàng, Vân Hi nhìn Lăng Nhã Nhược lại đổi lấy tiếng hừ bỏ mặc,“Hừ, không chết được đâu!”
Anh hai luôn thiên vị Lăng Vân Hi, hiện tại Mẫn Thiên Hữu cũng thiên vị Lăng Vân Hi, thành kiến của Lăng Nhã Nhược đối với nàng càng lúc càng lớn.
“Lên xe đi, chúng ta cần phải trở về!” Mẫn Thiên Hữu đảo mắt đã muốn hào vào dòng xe, để lại Lăng Nhã Nhược đứng ở tại chỗ dậm chân mắng .
Nàng là vì Mẫn Thiên Hữu mới chạy tới nơi này, hắn lại không nhìn nàng một cái liền lỗ mãng chạy lấy người rồi, Lăng Nhã Nhược nắm tay thành đấm vẻ mặt tức giận, đối với Vân Hi hận ý lại nhiều hơn một phần!