Sau khi dạy kèm rồi đưa Như Tuyết về nhà thì Tư Duệ lại đi ra khỏi thành phố. Chuyện này rất là bình thường từ khi anh dạy kèm cho cô. Gần đến lễ giáng sinh nên cảnh vật trong thành phố được trang trí rất đẹp. Như Tuyết ngồi trên xe thì cứ nói liên tục về ngày giáng sinh.
- "Lễ noel năm nay chú có đi chơi ở đâu không?"
- "Công tác"
- "Chán thế... cháu còn định rủ chú đi chơi với chúng cháu vào đêm noel"
- "Bận rồi"
- "Vậy thì thôi ạ. Ai đời lại đi chơi với đám bạn của mấy đứa cháu trong nhà đúng không chú? "
Như Tuyết buồn bã nói với Tư Duệ. Cô định năm nay rủ anh đi chơi, nhưng bây giờ anh bận rồi thì thôi vậy. Anh xoa đầu cô dịu dàng nói.
- "Năm sau chúng ta cùng đi"
- "Dạ vâng. Chú nhớ lời nói của chú hôm nay đấy. Năm sau chú mà không đi chơi với cháu, cháu cạch mặt chú luôn."
- "Nhớ rồi. Đi chơi nhớ cẩn thận, đừng về khuya quá."
- "Dạ"
Như Tuyết hơi ngạc nhiên khi tư tưởng của Tư Duệ lại in như Lục Đình Phong. Nhắc đến đây cô lại đau đầu hơn khi nhớ đến chuyện mình chưa mua quà cho các bạn và mọi người trong nhà. Cô muốn dành một chút thời gian để đi chọn nhưng lại chưa có thời gian. Lịch học gần đây của cô kín mít không có một chút thời gian được nghỉ.
Gần cuối học kỳ nên nhà trường tăng cường cho học sinh học thêm. Tư Duệ cũng tăng cường cho cô đến nhà anh học. Một tuần có bảy ngày nhưng cô đã dành hết sáu ngày để học toán, còn ngày còn lại thì để học đàn harp. Nhà của anh bây giờ chẳng khác gì nhà của cô cả. Cứ đến giờ là cô tự động đi đến rồi nhấn mật khẩu đi vào. Cô còn nấu ăn đợi anh về nữa.
Trong một tháng đầu đều do anh chuẩn bị đồ ăn, nhưng sau này thì hầu như là do cô chuẩn bị. Như Tuyết nấu không được ngon lắm nhưng vẫn ăn được. Như Tuyết bây giờ đang học nấu ăn vì từ khi nấu cho anh nhưng vẫn chưa được anh khen lần nào. Đồ ăn của cô nấu từng bị anh chê rất thậm tệ. Anh còn nói: "Với khả năng nấu ăn đỉnh cao này của em... tôi chắc chắn em khó lấy chồng lắm đấy"
Cô tức... Ngoài Lục Đình Minh thì chưa ai dám chê cô thậm tệ như vậy. Tư Duệ là người thứ hai dám nói cô khó lấy chồng. Đối với anh hai thì cô đã cho nhập viện vài lần nên cũng bình thường. Còn đối với anh, cô lại cho thêm rất nhiều loại ớt cay đến nỗi cô còn không dám ăn. Nhưng anh vẫn ăn một cách ngon lành như không cay. Mãi đến khi Tư Duệ nói anh ăn cay cực kỳ giỏi nên cô bỏ cuộc.
Chiếc xe dừng lại trước cây hoa đỗ quyên như mọi hôm. Cô chào hỏi anh xong rồi thì chạy một mạch về nhà. Tối nay lúc chín giờ tối anh còn có một bữa tiệc ở Sở gia. Anh lập tức quay xe lại rồi phóng đi. Bữa tiệc này là để thông báo tin tức đính hôn của con gái độc nhất viện trưởng Sở và con trai út của thị trưởng Cố.
Tư Duệ là một trong những người bạn thân của Cố Xuyên nên tất nhiên phải có mặt. Anh cũng đã chuẩn bị quà để chúc mừng hai người họ. Là một người bạn thân nên anh cũng không thể keo kiệt khi tặng quà cho bạn của mình. Trong mấy người bạn thân ngoài anh thì ai cũng có đôi có cặp. Ngay cả người bạn mấy năm rồi chưa gặp cũng đã có vị hôn thê. Nhưng anh chẳng thấy ghen tị và ngưỡng mộ gì cả.
- "Con lấy vợ hay không chúng ta không thể quyết định... Nhưng con hãy nhớ một điều rằng. Sau này khi con già đi nhìn thấy người xung quanh con cháu đầy đàn thì con đừng thấy cô đơn. Tương lai, hạnh phúc của con, con hãy tự quyết định. Bố sẽ không xen vào bất cứ việc gì"
Đúng như lời Âu Dương Vũ nói. Ông không hề xen vào chuyện tình cảm của con cái mình. Không phải ông không thương các con mà do ông không muốn con cái sau này sẽ hận mình. Âu Dương lão gia gia từng chứng kiến cảnh người chị duy nhất của mình tự tử vì bị gia đình cấm đoán. Hôm đó là ngày sinh nhật của chị gái cũng là ngày mất của chị. Từ đó ông đã hạ cánh tâm không can thiệp quá nhiều vào chuyện con cái yêu đương.
Tư Duệ với sự lạnh lùng của mình đi vào đại sảnh. Tư Duệ nhìn thấy cặp đôi chính của bữa tiệc thì đi lại.
Tư Duệ:
- "Quà đính hôn. Chúc mừng"
Cố Xuyên:
- "Cảm ơn nha ông bạn."
Tần Mặc:
- "Vẫn kiệm lời như mọi khi"
Giang Tuân:
- "Tôi lần này có bạn gái rồi haha. Tôi thoát kiếp FA rồi nha"
Trịnh Thanh:
- "Cùng lắm được hai tháng"
Ở đây mọi người đang nói chuyện vui vẻ với nhau thì từ xa có một cô gái đi lại. Bộ váy màu xanh lá ở trên người cô ấy khiến Sở Thanh Anh và Trịnh Thanh phải chú ý.
- "Tư Duệ"
Giọng nói ngọt ngào nhưng đầy giả tạo của cô gái khiến Trịnh Thanh với Sở Thanh Anh ớn cả người. Tống Trà nhanh chóng chạy lại chỗ của anh để trò chuyện. Nhưng khi Tống Trà vừa đến cũng là lúc Tư Duệ đã đi gặp thị trưởng Cố. Mấy người bạn nhìn cách anh đối xử với các cô gái thì thở dài ngao ngán. Họ thật sự không biết với tình hình như vậy khi nào anh mới có người yêu.
Nhưng là những người bạn thân họ thật sự muốn Tư Duệ yêu đúng người. Còn người như Tống Trà thì là loại đào mỏ. Vừa nhìn đã biết rồi.