Tống Trân từ khi nhập học ở Loyal, đã trở thành đối thủ cạnh tranh của cô. Như Tuyết với Tống Trân luôn cạnh tranh nhau trong mọi hoạt động từ trường đến lớp. Cô lúc đầu cũng không muốn cạnh tranh với Tống Trân đâu, chỉ vì cô ta khiêu khích cô. Nói cô là con nhà nghèo, bố mẹ nghèo hèn nên không có tư cách học ở lớp này. Như Tuyết từ khi đi học đã quen với cảnh mọi người nói xấu mình. Nhưng chỉ cần động tới người thân của cô, cô tuyệt đối không để yên.
Mấy ngày hôm nay ở quê, Như Tuyết cùng mọi người trong nhà nói chuyện với nhau rất nhiều. Ở đây không khí trong lành, yên tĩnh rất phù hợp với tâm trạng của cô. Buổi sớm đi chạy bộ với mọi người, buổi chiều học làm bánh kẹo còn có trang trí nhà cửa nữa. Công nhận đàn ông và phụ nữ trong Âu Dương gia đều đa tài đa nghệ. Nhưng tính kỉ luật rất là cao.
Từ đời của ông nội Tư Duệ đến bây giờ, tất cả đàn ông trong gia đình đều làm trong quân đội. Nhưng anh thì khác, anh bước vào ngành kinh doanh. Tư Duệ được Âu Dương Vũ đưa ra nước ngoài là muốn con trai mình sau này nối nghiệp gia tộc. Đến cả cô dì chú bác cũng mong muốn anh như vậy. Còn anh lại không thích vào quân đội, anh chỉ thích kinh doanh thôi.
- "Mấy đứa nhanh tay, nhanh chân lên. Gần giao thừa rồi mà chưa chuẩn bị xong nữa."
Mấy đứa cháu chạy ngược chạy xuôi theo sự phân phó của Đặng Cẩm. Như Tuyết cũng phụ giúp mọi người một tay cho nhanh. Cô ngoài mảng nấu ăn, thì mảng gì cô cũng giỏi. Tư Duệ mấy hôm nay luôn bận việc tập đoàn, nhưng hôm nay anh lại ra giúp mọi người đúng là chuyện lạ. Mọi người trong nhà còn nghĩ hôm nay trời mưa nữa cơ. Đâu ai ngờ được, anh phụ giúp mọi người lại là vì Như Tuyết.
Nhớ vẻ mặt của Như Tuyết khi nói câu: "Là trưởng bối trong nhà, anh phải làm gương cho con cháu của mình. Nên em xin tuyên bố, ngày mai anh phải phụ mọi người chuẩn bị". Cô chống hông nói với anh như vậy, cực kỳ ra dáng một nữ chủ nhân trong gia đình. Tư Duệ lần này làm cho nóc nhà của mình phải ra tay rồi. Anh như kiểu chỉ cần cô nói mới làm, cô không nói thì thôi.
Đồng hồ điểm 0 giờ 0 phút là lúc giao thừa bắt đầu. Bên trên bầu trời đêm huyền bí là những bông pháo hoa rực rỡ đủ màu sắc. Mọi người đứng ra ngoài sân cùng nhau đón một năm mới vui vẻ. Một năm mới an lành, bình an gặp nhiều may mắn. Mọi người rộn ràng cùng nhìn lên bầu trời đêm, dành cho nhau những nụ cười hạnh phúc.
Như Tuyết đứng bên cạnh Tư Duệ, nhân lúc không có ai để ý trao cho anh một nụ hôn nồng cháy. Nhưng chưa được một phút cô đã buông anh ra. Làm anh cảm thấy cực kỳ hụt hẫng. Cô đâu mấy khi chủ động như thế này, lần nào anh cũng phải chủ động cả. Từ khi yêu nhau đây là lần đầu anh thấy cô nhiệt tình, chủ động như vậy.
Như Tuyết hôn chúc mừng năm mới Tư Duệ xong, cô liền đi tới chỗ của các bạn. Bỏ lại anh đứng một mình ở phía sau, anh thì ngao ngán thở dài. Đến bây giờ anh mới có thể hiểu rõ người như anh lại yêu cô. Vì cô học giỏi, chuyện gì cũng biết làm, hay chỉ vì cô xinh đẹp, không... đây không phải là điều anh nghĩ. Anh yêu cô bởi vì sự hồn nhiên, vui vẻ mà cô mang lại cho mọi người xung quanh. Ngay cả các bác cực kỳ khó tính trong nhà cô cũng thu phục được.
Đón giao thừa xong, người nào về phòng người đó ngủ. Riêng Tư Duệ lúc trưa anh ngủ hơn 3 tiếng nên bây giờ anh thức nguyên đêm để xử lý văn kiện. Phòng của mọi người đèn đã tắt từ lâu rồi nhưng đèn của phòng anh vẫn mở cho đến khi trời sáng. Gần 5 giờ sáng anh mới đi xuống phòng bếp uống một ly nước ấm. Sau đó anh lên phòng nằm ngủ. Gần 7 giờ kém cả nhà lúc này mới có người dậy.
Sáng nay tất cả con cháu trong gia đình sẽ đến chúc mừng năm mới bà nội. Như Tuyết cùng hai người bạn đang nằm trong chăn, bỗng cô đột nhiên ngồi dậy. Cô nhớ mình hôm nay không ở Lục gia mà là ở Âu Dương gia. Cô nhanh chóng đi vệ sinh cá nhân, mặc bộ đồ giống với Tư Duệ chỉ khác là cô mặc chân váy.
Như Tuyết hôm nay không buộc tóc lên mà cô lại thả xuống. Cô đánh thêm một ít son dưỡng lên môi, rồi bôi kem dưỡng ẩm da. Hai người bạn nghe tiếng sột soạt, với ánh sáng đèn làm cả hai thức dậy luôn. Lúc này thấy cô đã sửa soạn xong, hai người đó mới bật dậy. Biết rằng Như Tuyết là chúa ngủ nướng, có dịp gì đặc biệt với cực kỳ quan trọng mới dậy sớm. Thế nên vừa thấy cô đã chuẩn bị xong xuôi là cả hai liền chạy đi vệ sinh cá nhân ngay.
Sau khi vệ sinh cá nhân, thay đồ xong cả hai mới nhìn đồng hồ. Nhìn Như Tuyết đang đứng ngoài ban công chúc mừng năm mới với Lục gia hai cô bạn mới tá hỏa. Nghĩ hôm nay Như Tuyết bị bệnh, Âu Dương Ngọc Quyên và Giang Kim Nhàn còn đứng ngơ ngác nhìn, không biết từ khi nào cô đã đứng trước mặt hai người. Cô thì không hiểu chuyện gì xảy ra, còn cả hai người bạn như kiểu vừa gặp chuyện gì khủng khiếp.