Mục lục
Thần Y Độc Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyện Trầm Ngư không thể vào cung, Thanh Nhạc biết, nhưng nàng không rõ tại sao Trầm Ngư lại nhất định phải tiến cung.. “Nguyệt Tịch yến tuy long trọng, nhưng cũng không phải là không thể đi được. Dù sao trước nay ngươi cũng không tới, hà tất năm nay nhất định phải đi?”

Trầm Ngư đã sớm nghĩ lí do: “Phượng Vũ Hoành cũng là lần đầu tiên tham gia cung yến, dù coi như đã chuẩn bị một cách cẩn thận cũng có thể xảy ra sơ sót, huống chỉ loại sơ hở này có thể để chúng ta nắm trong tay. Quận chúa chẳng lẽ không muốn nhìn thấy nàng xấu mặt như thế nào sao?”

Lời của Phượng Trầm Ngư thành công khơi mào hứng thú trong lòng Thanh Nhạc. Thanh Nhạc suy nghĩ một chút liền nghĩ một chủ ý: “Hôm diễn ra cung yến, ngươi mặc đồ tối một chút, giả trang thành nô tỳ của ta, †a có thể mạo hiểm một lần dẫn ngươi vào cung.”

Trầm Ngư rất hưng phấn, vội vàng gật đầu đồng ý: “Quận chúa yên tâm, ta tự có chừng mực.”

Thanh Nhạc nói: “Nếu như có người nhận ra ngươi, †a cũng sẽ không bảo vệ ngươi.”

Trầm Ngư gật đầu: “Tuyệt đối không làm liên lụy đến quận chúa.”

Hai người hẹn ngày Nguyệt Tịch hôm đó Trầm Ngư đến thôn trang ngoại thành của Định An vương chờ trước. Lúc sắp ra về, Thanh Nhạc nhắc nhở Trâm Ngư: một câu: “Hoàng Hậu nương nương sợ nhất là mèo.” 

Trầm Ngư yên lặng ghi nhớ.

Nguyệt Tịch nói đến là đến, lúc Phượng Vũ Hoành còn đang suy nghĩ nên tìm cơ hội tốt nhìn kỹ chân của Huyền Thiên Minh một chút, Diêu thị nói cho nàng biết: “Tối nay chính là Nguyệt Tịch.” Đồng thời đưa hai kiện y phục trắng tinh xảo: “Vốn cũng muốn chuẩn bị cho hai con hoa phục tốt, nhưng dù sao Thẩm thị mới vừa qua đời, các con mặc diễm lệ lại không được hợp lắm. Ta và An di nương thương lượng, cuối cùng chọn ra được hai món này, một kiện thuỷ thanh, một kiện trăng bạch, vừa với các con.”

Phượng Vũ Hoành ngây người tính ngày, không phải sao, hôm nay là mười lăm tháng tám.

Diêu thị nói với nàng: “Cung yến là vào buổi tối, cho. nên tiệc đoàn viên ở quý phủ sẽ vào buổi trưa, ta thấy lão thái thái bên kia không chuẩn bị gì cả, chắc năm nay. không có ý định tham gia, vậy thì chỉ có hai con. Ta từng nói cho con về quy củ trong cung, con nhớ chưa?”

Diêu thị không yên lòng, lại nhắc nhở nàng: “Con và Thiên Ca có giao tình, vào hoàng cung hãy ở cùng Thiên Ca, con có chuyện gì Lam di có thể giúp con.”

Nghe Diêu thị nhắc tới Văn Tuyên vương phi, Phượng Vũ Hoành cũng vừa nghĩ tới, liền khuyên Diêu thị: “Mẫu thân một ngày cũng thường không ra ngoài. Nay Tử Duệ không có nhà, người cũng không có chuyện gì, không bằng để cho Hoàng Tuyền cùng người đến Văn Tuyên vương phủ một chút, Lam di cũng rất nhớ người.” 

Diêu thị cười khổ: “Ta dù sao cũng chỉ là thiếp, đâu thể nói ra khỏi phủ liền có thể đi.”

“Mẫu thân có thể nói đi xử lý cửa tiệm, hoặc dứt khoát nói thẳng. Chỉ sợ lão thái thái ước gì người đi Văn Tuyên vương phủ nhiều một chút."Diêu thị gật đầu một cái: “Qua Nguyệt Tịch rồi hãy nói.”

Phượng Vũ Hoành không nói gì nữa, đợi một hồi hai tỷ muội thử xiêm áo, lúc này mới đồng loạt đi đến Thư Nhã viên bên kia.

Tiệc đoàn viên hôm nay diễn ra ở Thư Nhã viên bởi vì lão thái thái nói linh đường của Thẩm thị dựng ở Mẫu Đơn, nàng nghĩ liền thấy không ổn, cho nên dứt khoát không đi bên kia.

Mọi người ngồi vào bàn tiệc, Phượng Cẩn Nguyên nhìn một bàn thức ăn bình thường, nói một câu: “Nhìn thế nào cũng cảm thấy không được bằng dược thiện A Hoành chuẩn bị ngày hôm đó.”

Lão thái thái đồng ý: “Không bằng ngày khác, A Hoành làm thêm một bữa nữa đi?”

Phượng Vũ Hoành nghe rồi cười: “Dược thiện hôm đó A Hoành chẳng qua chỉ là giúp thôi, đều do ngự trù cùng Mạc tiền sinh làm, hơn nữa còn là tịch phổ cho Hoàng Thượng và Hoàng Hậu ngự dụng, đâu phải nói ăn là có thể ăn.

Lão thái thái nghe vậy thấy cũng có lý, không khỏi lại oán giận Thẩm thị: “Nếu không phải Thẩm thị ngày đó náo loạn, cơ hội ngàn năm có một đáng ra phải ăn thật ngon vậy mà lại uổng mất.”

Phượng Gẩn Nguyên nói: “Quá khứ cho qua đi, dù gì Mạc tiên sinh cũng không bẩm báo với Hoàng Thượng, nếu không, chỉ sợ Phượng gia ta đã đắc tội.”

Lão thái thái liên tiếp ca thán, An thị vội vàng hoà giải: “Hôm nay là Nguyệt Tịch, chúng ta không nên nói những chuyện này.”

“Đúng vậy.” Lão thái thái cũng phản ứng kịp: “Hai hài tử này tối nay vào cung, chúng ta không thể làm ảnh hưởng tâm tình.” Vừa nói vừa hỏi Phượng Vũ Hoành: “Các ngươi cũng đều chuẩn bị đầy đủ?”

Phượng Vũ Hoành đáp: “Tổ mẫu yên tâm, Diêu di nương đã nói qua quy củ trong cung cho chúng ta, lễ vật cho Hoàng Hậu nương nương, Vân phi nương nương còn có mấy vị tỷ muội tốt cũng đều chuẩn bị xong.”

Phượng Vũ Hoành rất cẩn thận, vào cung một lần không tới thỉnh an Vân phi nương nương là không được. Còn nữa, tang lễ của Thẩm thị, bốn người Huyền Thiên Ca tới Phượng phủ, mỗi người đều ra tay hào phóng, quà cũng đưa lão thái thái nhưng thực tế đều là vì nàng, hy vọng lão thái thái Phượng gia có thể nể mặt mấy thứ này, từ nay về sau đối tốt nàng một chút. Cho nên Phượng Vũ Hoành cùng các nàng gặp lại, không thể không có một chút bày tỏ.

Dĩ nhiên Phượng Vũ Hoành nào có những món đồ tốt như vậy, Phượng gia cho tới bây giờ cũng chưa cho nàng đồ gì tốt, những thứ đồ kia đều là đồ Huyền Thiên Minh mang tới cửa.

Phượng Vũ Hoành cảm thấy cái gì cũng không sánh bằng lễ vật người ta đưa tới, dứt khoát kiếm tẩu thiên phong, sử dụng sở trường của bản thân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK