Mục lục
Thần Y Độc Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu ma ma không ngờ còn có thể nhìn thấy Bộ gia lão thái thái từ trong cung đi ra, hơn nữa còn cùng người khác nói chuyện, còn cung nữ chưởng sự trong cung thụ lễ.

Bộ gia này... Chẳng phải so với bị hủy không sai biệt lắm sao? Bộ quý phi đã chết, Bộ Nghê Thường cung bị đưa vào trong miếu, sao Bộ gia lão thái thái còn có thể như trước mắt?

Nàng nhất thời suy nghĩ không thấu, trơ mắt nhìn Bộ gia lão thái thái lên xe ngựa rời khỏi, lúc này mới nhanh đi đến hướng của Tưởng Dung.

'Tưởng Dung cũng nhìn thấy Bộ lão thái thái, nguyên bản là nhấc lên lo âu.

Huyền Thiên Hoa đứng chấp tay kế bên nàng, trời rất lạnh nhưng lại không khoác áo choàng, tuy nhiên hắn mang vẻ mặt lãnh ý. Triệu ma ma tiến lên phía trước, trước gọi: “Tam tiểu thư.” Sau đó quỳ xuống đất hướng Huyền Thiên Hoa: “Lão nô thỉnh an Thuần Vương điện hạ, điện hạ thiên tuế.”

Huyền Thiên Hoa nâng tay, nói: “Đứng dậy đi.” Tưởng Dung tiến lên đỡ Triệu ma ma dậy, hỏi: “Tổ mẫu nóng ruột rồi đúng không? Ta cùng Thất điện hạ cùng chờ ở đây, nhưng Nhị tỷ vẫn chưa đi ra.”

Triệu ma ma than một tiếng: “Lão thái thái ngay cả cơm tối cũng không ăn, cứ lo lắng.” 

Huyền Thiên Hoa nhìn hai người, cũng bất đắc dĩ nói: “Không bằng ta dẫn hai người vào cung, chứ nếu cứ chờ ở đây...” Hắn vừa nói vừa hướng về hai tay đã đông lạnh đỏ bừng của Tưởng Dung: “Cũng sắp đóng băng cả”

“Có thể vào cung sao?” Lão ma ma không khỏi gấp. gáp, cả đời này của nàng từng vào cung với lão thái thái, nhưng cũng là dự tiệc, hôm nay lại không giống thế.

Huyền Thiên Hoa gật đầu: “Theo ta, tự nhiên có thể.”

Tưởng Dung lại không đáp ứng: “Không thể, như thế quá phiền Thất điện hạ, chúng ta ở bên ngoài cung chờ là tốt rồi. Bên ngoài trời giá rét, người không cần bồi Tưởng Dung. Hiện tại Triệu ma ma đã đến, chúng ta ở lại đây chờ.”

Huyền Thiên Hoa không trả lời, chỉ vào cửa cung —— “Ai cũng không cần đợi, bọn họ ra rồi.”

Hai người nhìn theo hướng tay hắn chỉ, quả nhiên nhìn thấy Phượng Vũ Hoành đang đẩy Huyền Thiên Minh đi ra. Hia người một bạch y một tử y (màu tím), đi trên nền tuyết trắng, nhìn có chút kinh diễm.

Tưởng Dung nhìn hai người, theo bản năng nỉ non nói: “Trông có vẻ không có chuyện gì nhỉ?”

Huyền Thiên Hoa lần thứ hai bật cười: “Chẳng phải đã sớm nói ngươi nên tin nàng hay sao." Nói xong, cất bước đến phía trước nghênh đón. 

“Thất ca."Phượng Vũ Hoành cách thật xa kêu lên: “Sao huynh lại ở đây?” Lại nhìn phía sau hắn, liền thấy gương mặt đỏ bừng với hai tay lạnh run của Tưởng Dung cùng gương mặt đầy lo lắng của Triệu ma ma.

Huyền Thiên Minh ngồi trên xe lăn giải thích: “Nhìn có vẻ là Tam muội của nàng đi tìm lão Thất, còn ma ma kia là do lão thái thái phái đến.

Huyền Thiên Hoa tiến đến trước mặt hai người, gật đầu: “Minh nhi đoán đúng rồi."

Tưởng Dung cùng Triệu ma ma cũng vội chạy đến, vội vàng hướng Huyền Thiên Minh hành lễ, lúc đứng dậy đồn dập hỏi Phượng Vũ Hoành: “Nhị tiểu thư, người không sao chứ? Nhị tỷ, hoàng thượng có phạt tỷ không?”

Phượng Vũ Hoành cười cười: “Ta là một tiểu nữ tử không phạm gia pháp cung quy sao lại bị phạt?”

Triệu ma ma cần thận xem xét Phượng Vũ Hoành, lại nhìn Huyền Thiên Minh, nhìn hai người không có dáng vẻ bị phạt, lúc này mới nhẹ nhõm.

“Như vậy là tốt rồi, lão nô có thể trở lại báo tin bình an với lão thái thái. Nhị tiểu thư cùng về với nô tỳ chứ? Tam tiểu thư thì sao?”

Tưởng Dung chỉ phía sau: “Ta có xe ngựa, ma ma về trước đi.”

“Được.” Triệu ma ma đang chuẩn bị rời khỏi, lại bị Phượng Vũ Hoành gọi lại: Vừa hay chúng ta muốn đến 

'Tiên Nhã lâu ăn cơm, ma ma cùng ởi đi, ta gọi đầu bếp. làm mấy món, ngươi mang về cho tổ mẫu.”

"Triệu ma ma nghe như thế cũng thấy tốt, liền gật đầu: “Vừa vặn lão thái thái ăn không ngon, mang vài món bên ngoài về cho người đổi khẩu vị cũng tốt.”

Lúc này đoàn người mới lên xe, bởi vì xe ngựa Huyền Thiên Minh đủ chỗ cho mọi người nên Tưởng Dung, Triệu ma ma còn có Vong Xuyên và Hoàng Tuyền cùng lên xe. Còn những chiếc xe trống khác, đi phía sau, nhìn sao cũng có vài phần khí thế.

'Trong xe ngựa, Huyền Thiên Minh nắm tay Phượng Vũ Hoành nói với nàng: “Không có chuyện gì, nàng đừng để trong lòng, hoàng vị kia ta cũng không muốn.”

Nghe một câu này, mọi người không ai có phản ứng nhưng Triệu ma ma lòng thoáng chập chờn, kcung không biết là tư vị gì, chỉ là tâm mới buông xuống lại nhấc lên vài phần.

Hoàng vị? Chẳng lẽ đến giờ hoàng thượng vẫn muốn truyền ngôi cho Cửu hoàng tử? Bây giờ chân hắn không thể trị nên mới hoàn toàn bỏ ý định sao? Nếu thế tội của Nhị tiểu thư chỉ sợ không nhẹ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK