Cô bắt đầu được Ngôn Cẩn đưa ra khỏi vùng an toàn để cô chứng minh thực lực của mình.
Dù sao cũng là chủ nhân của một thế giới, không thể để cô quá yếu ớt được.
"Tiểu chủ nhân, năng lực của cô là khắc tinh của ác quỷ, nhưng ác quỷ lại là sinh vật rất giảo hoạt, vì vậy cô cần phải cẩn thận đấy."
"Tôi biết rồi."
Hạ Kỳ Như đã được Ngôn Cẩn phổ cập kiến thức nên không quá bỡ ngỡ, sau khi chấp nhận thách đấu liền đi vào một cánh cửa không thời gian, bắt đầu quá trình đuổi bắt những ác quỷ đã thoát khỏi thế giới thứ ba.
Bởi vì lần đầu đến thế giới loài người xa lạ nên Kỳ Như mải chơi quên nhiệm vụ, kết quả thời gian thử thách chỉ có mười bốn ngày thì cả mười bốn ngày đó cô đều đi chơi, nhưng điều kỳ lạ là lúc cô trở về thế giới thứ ba chịu phạt lại nhận được tin cô qua ải rồi.
Hạ Kỳ Như: "..."
Nhưng cô chẳng làm cái gì cả mà.
Hạ Kỳ Như đem thắc mắc này về hỏi Ngôn Cẩn, bây giờ trong mắt cô, hắn chính là một cuốn từ điển sống.
"Có lẽ năng lực của tiểu chủ nhân quá mạnh nên doạ ác quỷ chạy hết rồi chăng?"
Ngôn Cẩn nghe cô kể liền biết ai đã ở phía sau giúp cô, nhưng nếu vị kia đã không muốn để cô biết vậy hắn cũng không tiện nhiều lời, chỉ có thể dùng mấy câu lừa cô cho qua chuyện, đáng sợ nhất là Hạ Kỳ Như nghe xong lại tin, còn không ngừng tự luyến về sức mạnh của mình.
"Ngươi nói cũng đúng."
Nói xong không biết nhớ đến cái gì, cô lại đưa tay lên sờ mặt mình vẻ tự hào.
"Đúng rồi, lúc ta đến thế giới kia có rất nhiều người nói ta xinh đẹp, ngươi nói xem có phải bọn chúng ngoài sợ sức mạnh của ta còn cảm thấy tự ti vì không đẹp bằng ta nên chạy hết không?"
Ngôn Cẩn: "..."
Qua bao nhiều đời mà tính tự luyến của cô vẫn chẳng thay đổi chút nào.
"Ngươi không trả lời nghĩa là đồng ý với suy nghĩ của ta đúng không? Tốt lắm, vậy ta không cần luyện tập cũng có thể khiêu chiến 18 tầng địa ngục bên địa phủ rồi."
Hạ Kỳ Như nói xong liền chạy biến, đến lúc Ngôn Cẩn hiểu ra cô vừa nói cái gì thì đã muộn.
Hắn lúc này rất muốn hét lên với cô.
Hạ đại nhân, ác quỷ của 18 tầng địa ngục không thuộc sự quản lý của chúng ta đâu, cô đi vào đó chính là tìm đường chết đấy.
Nhưng khi nghĩ đến Khởi Phong luôn theo sát ở phía sau cô, hắn lại bình tĩnh lại.
Nhưng Ngôn Cẩn đã bình tĩnh quá sớm rồi.
Hạ Kỳ Như sau khi hồi sinh không chỉ gương mặt thay đổi mà chỉ số IQ thay đổi theo, nhưng là theo chiều hướng đi xuống.
Không biết cô tự tin với nhan sắc của mình đến mức nào mà chỗ nào cũng thò một chân vào. Khởi Phong cũng không thể theo sau xử lý cho cô mãi được, hắn từng có ý định nhốt cô lại để cô đỡ chạy loạn, kết quả không ngờ đến Hạ Kỳ Như lại sử dụng năng lực của mình để lén hắn trốn đi tiếp.
Đến cuối cùng, cô còn suýt chút nữa trở thành người có thời gian trị vì ngắn nhất thế giới thứ ba khi suýt rơi vào hố đen của trung tâm thế giới và bị nó nuốt chửng.
Lần này dù cô có là chủ nhân của thế giới thứ ba, Ngôn Cẩn cũng không nhịn được mà lên tiếng cảnh cáo cô.
"Tiểu chủ nhân, nếu cô còn không biết điều như vậy, cô sẽ phải chịu sự trừng phạt của thế giới này, vì vậy xin cô hãy chịu trách nhiệm với những hành động của mình."
Hạ Kỳ Như vẫn chưa biết bản thân sai ở đâu, còn an ủi ngược lại hắn ta.
"Ngươi không cần lo lắng như vậy? Không phải bây giờ ta đã không sao rồi đấy thôi."
Ngôn Cẩn: "..."
"Tiểu chủ nhân, đã đến bước này tôi cũng không giấu cô nữa, thực ra từ trước đến nay người ở phía sau giúp cô đều là Khởi Phong đại nhân, nếu không có ngài ấy cô đã sớm thất bại ở thử thách đầu tiên rồi."
"Ta biết mà."
"Cô biết là tốt."
Ngôn Cẩn nói xong mới phát hiện ra có điểm không đúng, hắn lập tức ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào Hạ Kỳ Như ở trước mặt.
Không nhìn còn đỡ, vừa chạm phải đôi mắt cô xong hắn liền đơ luôn.
Không biết từ lúc nào đôi mắt của cô đã dần bị một màn đen che giấu, không còn trong trẻo như thuở ban đầu nữa.
Cô nhập ma rồi sao?
Nhưng từ khi nào chứ?
Ngôn Cẩn thấy Hạ Kỳ Như vẫn chưa phát giác ra điều đó liền nhanh chóng bình tĩnh lại rồi nói.
"Tiểu chủ nhân, bây giờ cô..."
Hạ Kỳ Như giống như đoán ra được suy nghĩ của Ngôn Cẩn mà cười khẩy.
"Tôi sẽ không đi đâu, Khởi Phong bây giờ có lẽ sắp không xong rồi."
"Hạ Kỳ Như, cô cố ý?"
Ngôn Cẩn nhận thức được tính nghiêm trọng của vấn đề liền lập tức làm phép muốn nhốt cô lại, nhưng Hạ Kỳ Như đối với chiêu thức của hắn nắm rõ trong lòng bàn tay, rất nhanh đã hoá giải được.
Không những vậy cô còn mở các cánh cửa không thời gian ra để ác quỷ tràn ra ngoài xâm chiếm các tiểu thế giới xung quanh.
Ngôn Cẩn chỉ có một thân một mình thì lấy sức lực đâu mà chống chọi lại cả một đội quân.
Hắn ta ngay lập tức nghĩ đến chuyện đi gọi Khởi Phong tới giúp, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ không gọi ngài ấy nữa.
Nếu đúng theo lời Hạ Kỳ Như nói, tình hình Khởi Phong hiện tại còn đáng lo ngại hơn cả nơi này nữa kìa.
Hạ Kỳ Như nhìn vẻ mặt tiến thoái lưỡng nan của Ngôn Cẩn lúc này liền nói.
"Ngươi không cần nhìn ta như vậy, dù sao ta cũng chỉ thực hiện nguyện vọng nhỏ bé của hắn ta, để hắn ta đi đoàn tụ với Hạ Kỳ Như chân chính mà thôi."
Khởi Phong cảm thấy có lỗi vì đã lợi dụng và lừa dối Hạ Kỳ Như khiến cô chết uổng, sau khi cô sống lại hắn không chỉ không hối lỗi mà tiếp tục lừa dối cô đến cùng, đến khi cô ấy thất vọng đến tuyệt vọng và buộc phải lựa chọn phương án tiêu cực nhất hắn mới hối hận, nhưng hắn hối hận thì có ích gì?
Tất cả mọi chuyện dù có quay ngược quá khứ bao nhiêu lần đi chẳng nữa thì nó cũng không thể quay về điểm ban đầu được.
Nhưng Khởi Phong không muốn chấp nhận điều đó, vì lẽ đó mà cô được ra đời.
Chỉ là Khởi Phong vốn không biết điều đó, từ lúc Hạ Kỳ Như chết, hắn đã không còn bất bại nữa rồi.
Điểm yếu của hắn đã xuất hiện.
Thế giới thứ ba vì vậy liền tuân theo ý muốn của hắn, để cô được ra đời, để cô thực hiện những nguyện vọng còn dang dở của hắn.
Nhưng cô lại không muốn biến mất sau khi giúp hắn hoàn thành những nhiệm vụ kia, vì vậy cô không ngừng để hắn bị thương, không ngừng bào mòn sức mạnh của hắn, khiến hắn từ từ bị suy yếu rồi cuối cùng sẽ biến mất hẳn. Còn cô, sau khi hấp thụ đủ năng lượng tiêu cực ở đây cô sẽ thay thế hắn, trở thành chủ nhân mới của nơi này.
"Hạ Kỳ Như chân chính? Cô không phải Hạ Kỳ Như sao?"
Ngôn Cẩn ngỡ như bản thân nghe nhầm, hắn ngàn vạn lần không ngờ đến tiểu chủ nhân mà hắn cung phụng bấy lâu nay lại chỉ là một mảnh ý thức của Khởi Phong tạo thành, không những vậy mảnh ý thức đó còn bắt đầu có linh tính, bắt đầu trở thành một cá thể độc lập với mưu đồ xoá bỏ người tạo ra nó.
"Ngôn Cẩn, bây giờ ngươi muốn đi theo ta hay đi theo hai người chủ nhân của ngươi?"