Mục lục
Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh Tô Thính Ngôn - Tiểu Ái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 216:

 

Tô Thính Ngôn tìm vị trí của mình rồi ngồi xuống, Lý Quốc Cường ở bên trong khẽ ra hiệu với cô, lúc này người trợ lý ở bên dưới đã đưa cho cô một cái danh sách.

 

Tên tuổi của tất cả mọi người đến buổi tiệc ngày hôm nay đêu ở đây.

 

Tô Thính Ngôn cằm một ly rượu lên để uống.

 

Lúc này, Cố Giao lại đi tới đây.

 

“Tại sao cô lại tới đây?”

 

Tô Thính Ngôn ngồi chéo chân, chân váy nằm trên đầu gối: “Cô có thể tới, thế thì tại sao tôi không thể tới đây chứ?”

 

“À, đây là bữa tiệc do thương hội tổ chức, tôi tất nhiên có thể đến là bởi vì Cố gia nhà tôi có tiếng tăm trong thương hội, cô thì có cái gì sao?”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Cô đoán thử xem?”

 

Thái độ kiêu ngạo đó, khiến cho Có Giao cảm thấy hộc máu.

 

Lúc này, Lâm Khuynh ở đẳng sau đi tới.

 

“Giao Giao.”

 

Có Giao lập tức quay đầu lại nói: “Anh Khuynh, bữa tiệc của thương hội tổ chức, loại người như thế này vậy mà có thể vào được, thật là…”

 

Lâm Khuynh cười với Tô Thính Ngôn: “Tô tiểu thư, lại gặp mặt rồi. “

 

“Đúng vậy.”

 

“Tính tình Giao Giao chính là như vậy, cô không cần để Y: “Tôi đã quen rồi.”

 

Giọng điệu của cô có chút mỉa mai, khiến Cố Giao tức giận.

 

Nhìn thấy Có Kiều lại muốn nói gì đó, Lâm Khuynh ngăn cản cô ta: “Được rồi, cha em đã tới đây rồi, chúng ta đi đón ông thôi.”

 

Có Kiều chỉ có thể đi theo Lâm Khuynh rời khỏi đây.

 

Có Kiều tức giận với Lâm Khuynh: “Anh Khuynh, cô gái đó ỷ vào việc A Nhứ thích cổ, nên ở chỗ này diễu võ dương oai, hừ, A Nhứ điên rồi sao, không hiểu sao lại đi thích loại người này.”

 

Lâm Khuynh nói: “Được A Nhứ thích tất nhiên phải có lý do, anh nghe nói cô ấy là một học sinh của người nào đó, ông Lâm rát thích cô ấy.”

 

“Cái gì? Học trò của ai cơ?” Cố Kiều hơi ngạc nhiên khi nghe thấy điều này lần đầu.

 

Thật ra Lâm Khuynh cũng không biết rõ cho lắm.

 

“Anh chỉ biết là ông rất coi trọng cô ấy, mỗi lần ông đổ bệnh, đều do cô ấy chữa trị, chân của ông bây giờ có thể tốt lên, cũng là nhờ công lao của cô ấy.”

 

Lâm Khuynh thật ra cũng không biết tới thân phận của Tô Thính Ngôn ở Trường Linh, nhưng anh ta đã từng bí mật điều tra ra, cô đã từng điều trị bệnh cho ông của anh, từ đó có thể nhìn ra được thầy của cô rất giỏi.

 

Cố Kiều nhớ lại bệnh của ông: “Là cô ấy sao? Em cảm thấy chuyện này hơi khó tin, cô ấy chỉ mới có bao nhiêu tuổi, có thể chữa khỏi được bệnh của ông sao?”

 

“Có phải hay không, anh cũng không biết rõ, nhưng nếu đó đúng là sự thật, vậy thì em phải cẩn thận.” Lâm Khuynh nhìn Cố Giao, gương mặt cô ta trở nên buồn rầu.

 

Cô ta cắn răng nói: “Không thể để cho cô ta có cơ hội bước chân vào Lâm gia.”

 

Lần trước Cố Giao ở trên thuyền, suýt chút nữa đã chọc giận Lâm Nhứ, lần này cô ta tất nhiên không dám tùy tiện như thế nữa.

 

Nhưng mà cô ta cũng không hẳn là không có cách.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK