Chương 395:
“Hóa ra bà ấy lại là vị tổng thống phu nhân luôn đóng cửa không tiếp khách đó, có từng nghe nói qua, lại không ngờ được lại có ngày được tận mát nhìn thây như thê này, nói như vậy, coi như anh đây là nợ Ninh gia một cái ân tình hả?”
Tô Thính Ngôn nói: “Không biết rốt cuộc vì sao bà ây lại chạy tới nhà của em… Có lẽ thật sự chính là đi trải nghiệm cuộc sông, dù sao thì cũng không thiếu mấy kẻ có nhiều tiền lại có suy nghĩ độc đáo.”
“Gì vậy, anh không có như thế đâu, thề.”
“Anh còn nói không có sao, anh cũng pH, phải không hiểu ý tứ trong mây lời đó Tô Thính Ngôn hờn dỗi nói.
Lâm Nhứ ôm Tô Thính Ngôn: “Không phải, anh là do bị em dụ dô.”
Tin, Tô Thính Ngôn bận rộn chăm sóc Lâm Nhứ ở bệnh viện, cô cũng phải tìm người chăm coi trông nhà.
Chỉ là cô thật sự không có thời gian chương 293: Thiêt Kê tìm bảo mẫu thích hợp cho Cố Chân Chân, cho nên cô đành phải nhờ tới người giúp việc ở trong nhà.
Không muốn tìm bảo mẫu nữa nên chuyên sang tìm người giúp việc bán thời gian, mội ngày ban ngày thì tới, buổi tối thì về.
Như vậy thì đến lúc đó cũng thoải mái hơn.
Cũng không cần phải giao lưu với nhau.
Tô Thính Ngôn nghe mẹ nói vậy, cũng không quan tâm nữa.
Mà Tô Thính Ngôn sau đó đã tìm người điều tra sự việc kia.
Đáng tiếc là tay súng đó đã chuồn nhanh rồi, có lẽ những người này, đều được người khác thuê, coi như nêu bắt được tay súng kia, cũng chưa chắc có thế tìm ra kẻ chủ mưu đằng sau là ai.
Tô Thính Ngôn cũng cảm thấy không cần phải thảm thính quá sâu, có lẽ trong lòng cô biết rõ người ‹ đó là al, bật quá cũng không thể chắc chắn, cũng không có chứng cứ xác định rõ ràng.
Lâm Nhứ ở trong bệnh viện dưỡng thương, Tô Thính Ngôn đem công việc sang bên đó tiện tay xử lý luôn.
Cũng may ở trong phòng bệnh của Lâm Nhứ cái gì cũng có, một phòng bệnh cực kỳ sang trọng, một phòng ngủ và một phòng khách, anh ở bên trong nghỉ ngơi, cô ở bên ngoài làm việc cũng làm phiền tới anh.
Nhà trọ bên này của Tô Thính Ngôn bởi vì gánh vác trách nhiệm tiếp nhận các vận động viên quốc gia khác nhau, nhóm người vận động viên tỏ vẻ rất vui mừng và ngạc nhiên, cảm thấy nhà trọ loại như thế này rất đặc biệt, bởi vậy họ không tiếc lời khen ngợi, tuyên truyện khắp nơi, thừa dịp cơ hội lân này, nhà trọ nhanh chóng được mở rộng ra.
Số tiền lợi nhuận lớn như thế này làm Tô Thính Ngôn cảm thấy vô cùng hài lòng, những! công ty đang trên đà mở rộng, một ít tiên lãi này cũng không khiên cô có cảm giác an toàn được.
Hôm nay, Cố Nam Đình mạng danh đến thăm Lâm Nhứ, lại ngôi đây bàn luận chuyện làm ăn với Tô Thính Ngôn, nói rằng có người đã xem qua thiết kế của ZEO, rất muốn hợp tác với cô, nhưng xuất phát từ ý muôn chương 293: Thiêt Kê bảo mật danh tính của cô, Cố Nam Đình cũng không có nói ra thân phận của cô.
Tô Thính Ngôn suy nghĩ, cảm thầy đây cũng là một cái phương hướng kiêm tiên khác.
Nhưng cô cũng không nghĩ tới chuyện muôn họp tác với người khác, chỉ là nói với Có Nam Đình: “Thay vì bán thiết kế này cho người khác, không. bằng đem thiết kế này giao cho bên công ty chuyên môn. kỹ thuật in 3D của anh, nếu bản thiết kế thích hợp thì mây anh cứ việc xây dựng, rồi lại bán ra, tôi cảm thầy làm vậy thì sẽ tốt hơn.”
Có Nam Đình ¡ nghe xong rất cao hứng, “Nếu vậy thì càng tốt, chỉ lo là cô không có thời gian làm.”
“Làm gì có, máy việc kiếm tiền như thế này tôi vẫn luôn có thời gian.