Chương 237:
Tô Thính Ngôn nói nhìn lướt qua bên này: “Em tới bắt người.”
“Bắt người?”
“Đúng vậy, có một người, hẳn là bây giờ đã đi làm rồi, em sợ không đột nhiên đến tìm người như vậy, người sẽ chạy không gặp em.”
Lâm Nhứ nói: “Liên quan đến người gây chuyện ở Trường Linh?”
“Đúng vậy.”
“Ở bộ phận nào?”
“Em biết thông tin, anh giúp em mở đường, để cho người ta không cản em là được.”
“Đó là đương nhiên.”
Lâm Nhứ đi theo Tô Thính Ngôn về phía trước.
Một văn phòng của bộ phận nhìn tháy tổng giám đốc Lâm Nhứ đại giá quang lâm, đích thân đến văn phòng, người của tầng lầu đều hoảng sợ đứng lên chào đón.
Tô Thính Ngôn nhìn lướt qua, trực tiếp thấy được người gây chuyện hôm đó.
Lúc này người đó đang ngồi ở bên trong cùng, nhìn thầy Tô Thính Ngôn đưa Lâm Nhứ đến cùng, lập tức hiểu rõ, nhất thời bối rối muốn chạy đi, đáng tiếc Tô Thính Ngôn đã nhanh chân đi tới.
“Anh hẳn là biết được tôi là ai, lại gặp mặt rồi, có thể nói chuyện riêng không?”
“Tôi… Tôi không biết, tôi không biết người kia là mẹ của Tô tiểu thư, nếu biết tôi nhất định không dám đắc tội, cô muốn làm gì, tôi chỉ là bệnh không khỏi mới đi gây chuyện.”
Người đàn ông run rẩy nói.
“Ở đây nói cũng không có ý nghĩa, chúng ta nói chuyện riêng, có thể chứ?”
Anh ta còn muốn phản đối, lại nhìn thấy Lâm Nhứ im lặng nhìn ở phía sau, khuôn mặt lạnh lùng kia lộ ra ý lạnh khiến sống lưng người ta phát lạnh.
Anh ta chấp nhận số phận gật đầu.
Trong phòng họp.
Tô Thính Ngôn ngồi đối diện anh ta, hai tay vòng trước ngực: “Ai sai khiến anh?”
“Tôi… Không có, tôi chỉ là tham lời, cảm thấy bệnh của tôi vẫn luôn không chữa khỏi mới muốn đi gây chuyện một chút, hi vọng có thể có chút tiền…”
Thấy anh ta còn không thành thật khai báo, Tô Thính Ngôn trực tiếp lấy ra một xấp tài liệu, ném tới trên bàn, lạnh lùng nói.
“Lưu Gia Định, nam, ba mươi lăm tuổi, trong nhà có hai đứa bé, cùng bà xã sống ở nước Mỹ, làm việc ở tập đoàn Lâm Vũ được ba năm mảng tiêu thụ sản phẩm, tháng trước đến Trường Linh trị bệnh, vẫn luôn trị rất tốt, hôm trước, trong tài khoản của anh bỗng nhiên có thêm tám mươi vạn, vừa vặn giải quyết ván đề khẩn cấp là mua nhà cho bà xã ở nước Mỹ mua của anh, như thế nào, tiền ở đâu tới, gió thổi tới à?”
“Cô… Tại sao cô lại biết…”
Người đàn ông hãi hùng.
Tô Thính Ngôn tới gần, mặc dù mang mỉm cười nhưng lại làm cho người ta cảm thấy giá lạnh.
Lưu Gia Định làm thế nào cũng không nghĩ tới, chỉ vì như vậy lại chọc tới người không nên dây vào.
Sớm biết chuyện như thé, thì sẽ không nhận chuyện này.
Chẳng qua thực sự bởi vì gia đình cần tiền gấp…
Ai cũng đều biết, nhìn vị bác sĩ này cũng không giống người có bối cảnh, vậy mà…. lại là Tô Thính Ngôn.