Mục lục
Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh Tô Thính Ngôn - Tiểu Ái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 280:

 

“Tôi nghe nói Lâm tổng bị rơi xuống nước.”

 

“Mau hạ cáng xuống.”

 

“Giám sát sát đã chuẩn bị tốt.”

 

“Đội ngũ bác sĩ cũng đã sẵn sàng!”

 

Tô Thính Ngôn chứng kiến một đám người vô cùng trịnh trọng đến dãn người ởi..

 

Lâm Tích Bạch ở đẳng sau nói: “Tớ, lúc tớ liên hệ với bệnh viện, tớ sợ xảy ra chuyện gì, cô ý nói cho bệnh viện biết, là Lâm Nhứ của tập đoàn Lâm Vũ, bị bệnh… Có vẻ như bọn họ .

 

Làm hơi quá mức rồi.”

 

“c9 Lâm Nhứ tất nhiên không xảy ra chuyện gì.

 

Bác sĩ nói, tốt nhất vẫn nên quan sát tình trạng thêm một buổi tôi nữa, không có hiện tượng bị sặc nước, nhữềt bác sĩ vẫn lo lắng sẽ có vấn đề gì khác.

 

Dù sao ở đây cũng không phải thủ đô, phòng bệnh một người tôt nhất của bệnh viện này cũng không lớn cho lắm, Tô Thính Ngôn ngồi ở bên cạnh, cô nhìn anh, trong đầu là suy nghĩ räng chỉ vì muôn kéo mình vô trong mà anh bị ngã, cô ít nhiều cũng có tự trách bản thân.

 

Anh nói: “Tối rồi mọi người nên trở về thôi, trong bệnh viện lạnh lắm.”

 

Tống Tinh Thần nói: “Được rồi, bọn tôi trở vê đây.”.

 

Tô Thính Ngôn nói: “Em không thể để anh ở lại bệnh viện một mình lu thế này được, em sẽ ở đây đề chăm sóc anh.”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Em không thể để anh ở lại bệnh viện một mình như thế này được, em sẽ ở đây đề chăm sóc anh.”

 

“Thế thì không được, vốn dĩ sức khỏe của em cũng không tốt.” Lâm Nhứ nói.

 

“Làm sao mà không được, anh cũng bởi vì em mới rơi xuống nước, sức khỏe của em cũng không có vấn đề giản Lâm Nhứ nhìn, cũng không nói gì thêm.

 

Ở trước giường bệnh, Tống Tỉnh Thần lại nhếch miệng xuống.

 

Nhìn thấy Tô Thính Ngôn đi lấy nước rồi, anh fa mới chỉ tay vào Lâm Nhứ nói: Quá mức hiểm độc.”

 

Lâm Nhứ tựa người vào cánh tay, nhướng mày nhìn anh ta.

 

“Đừng tưởng ráng tôi không nhìn thấy nhé. Rõ ràng là cậu có thê tự mình đứng vững được, lại còn phải diễn trò ngã xuông sông, hừ hừ, vì muôn người ta phải cảm thấy áy náy tự trách bản thân có đúng không? Cậu quả nhiên quá mức xảo quyện Lâm Nhứ vẻ mặt bình tĩnh nói: “Có phải tới lúc cậu nên trở về nhà trọ rồi không? Hay là đề tôi thông báo cho người VY mộ tới đây đón cậu vê nhà ngay bây giờ?”

 

“ t Tống Tinh Thần nói: “Được rồi, tôi không dám làm chậm trễ thế giới của hai người nữa, tôi đi đây.”

 

Tống Tinh Thần đi ra ngoài và kéo Lâm Tích Bạch cùng nhau trở vê.

 

Lâm Tích Bạch còn đang muốn ở lại, Tống Tỉnh Thần nhìn con người không biết điều này.

 

“Ở lại để làm bóng đèn cái gì, cô mau đi theo tôi đi.”

 

Sau khi hai người đo rời khỏi nơi này, Tô Thính Ngôn nhìn Lâm Nhứ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK