Chương 234:
Lúc này.
Tô Thính Ngôn chạy từ phía sau chạy tới, nhìn người này đang tạo áp lực cho Cố Chân Chân, còn làm bộ như muốn ra tay.
“Dừng tay.” Tô Thính Ngôn đi qua, mấy người đều rất kinh ngạc.
Đây là con gái Cố Chân Chân, bọn hắn cũng biết nhanh như vậy cô đã chạy đến.
Xem ra là Có Chân Chân thông báo.
Cố Chân Chân nhìn thấy Tô Thính Ngôn đứng ở trước mặt mình, trong lúc nhất thời có chút xấu hỏ và lo lắng.
“Ngôn Ngôn, sao con lại tới đây?”
Tô Thính Ngôn đánh giá bà: “Mẹ sao rồi?”
“Không có việc gì, mẹ không sao, thật sự là, ai nói cho con, làm sao con lại tới.”
“Bên này xảy ra chuyện, đương nhiên con phải tới.”
Người gây chuyện nhìn thấy Tô Thính Ngôn đến, ở phía sau nói: “Cô từ đâu tới, gọi người đến cũng vô dụng thôi.
bồi thường tiền, nhanh chóng bồi thường tiền cho tôi, để viện trưởng các người đến, để lãnh đạo các người đến, nhìn xem các người mời loại bác sĩ gì.”
Tô Thính Ngôn quay đầu nhìn xem người đang tác oai tác quái.
“Tôi là con gái bà ấy, thế nào, anh tên gì, anh nói anh không khỏi bệnh, anh bị gãy tay hay là gãy chân, hay là muốn gãy tay gãy chân?”
Người phía sau nhìn, đều nghĩ Tô Thính Ngôn thật là danh bất hư truyền, nhất định muốn gây chuyện, không trần an người ta lại còn nói móc như vậy, Cố Chân Chân không phải càng chết?
“Cô, cô còn dám uy hiếp tôi.”
Cố Chân Chân nhìn thấy người kia còn muốn ra tay, vội vàng nói: “Bảo vệ, bảo vệ đâu.”
Bảo vệ nhanh chóng tới ngăn cản.
Lúc này Cố Chân Chân mới kéo Tô Thính Ngôn qua nói: “Mẹ bên này không có việc gì, con cứ đi đi.”
Tô Thính Ngôn lại nói: “Mẹ, không sao, mẹ yên tâm đi.”
Cố Chân Chân có chút áy náy: “Cho dù bọn họ đuổi việc mẹ cũng chẳng sao, con đừng đi gây chuyện, lúc đầu để cho mẹ đến nơi này làm việc đã coi như phá lệ, mẹ không xử lý tốt, gây ra chuyện này là do mẹ không tốt.”
“Mẹ, ai cũng sẽ không đuổi mẹ.” Tô Thính Ngôn nhíu mày.
Lúc này, quả nhiên đằng sau có người đến.
“Chuyện gì xảy ra, ai đang gây sự vậy?”
Người gây chuyện kia thấy đằng sau có lãnh đạo đến, tranh thủ thời gian kêu lên.
“Ui da, tôi sắp chết, sắp chết rồi, các người nhìn đi, nhìn đi, bác sĩ này không phải con người mà.”
Mọi người nhanh chóng lui về sau.
Nhìn những người này sợ hãi như thế, người gây chuyện kia càng thấy đắc ý, ánh mắt nhìn về phía Cố Chân Chân còn mang theo máy phần khiêu khích.
Cố Chân Chân nhanh chóng nói: “Thật xin lỗi, viện trưởng Trần, là tôi không tốt, tôi nguyện ý xin lỗi.”
Viện trưởng nhìn cái người gây chuyện kia một chút: “Còn chờ cái gì nữa…”
“Bảo vệ, đuổi người này ra ngoài cho tôi.”