Chương 478:
“Vậy… Vậy là tốt rồi.”
Tô Thính Ngôn nhìn hai người Hứa Thanh và Ninh Nguyên.
Một mặt cảm thấy tại sao ba mẹ của mình lại là dạng người như vậy.
Bọn họ đối xử với cô rất tốt, nhưng là loại đối tốt khiến người ta không cách nào tiếp nhận.
Đặc biệt là sau khi Cố Chân Chân chết, mạnh mẽ phong bề cô, làm Tô Thính Ngôn “Chết” ở trong nước.
Hành vi thật sự đã làm tổn thương cô quá nhiêu.
Nhưng bọn họ lại có thể sử dụng một câu chúng ta đều muôn tốt cho con để giải thích mọi chuyện.
Cảm giác này khiến Tô Thính Ngôn cảm thây rât hận.
Hiện giờ bọn họ lại cần thận lấy lòng cô như vậy càng làm cho Tô Thính Ngôn cảm thây không thoải mái, cho nên ngôi không bao lâu, Tô Thính Ngôn nói muôn đi ra phía trước nhìn xem. : Cũng may bữa tiệc rất nhanh đã bắt đâu.
Tiệc của phủ tổng thống có rất nhiều người tới chúc mừng.
Bình thường phủ tổng thống sẽ đóng cửa, năm nay mọi người đoán có lẽ Ẳ bởi vì vừa mới nhận lại con cho nên mới mở ra bữa tiệc này.
Tô Thính Ngôn ngồi ở bên trong nghe những người bên ngoài nói chuyện chương 347: Phúc tạp âm ï.
Lúc này bỗng nhiên có một người thấy được Tô Thính Ngôn.
Người kia là Cố Kiều.
Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhé!
Có Kiều đã sớm biết có một người lớn lên rất giống Tô Thính Ngôn đã trở lại.
Hiện giờ thật sự thầy được vẫn ngắn người ra.
Cô ta hận Tô Thính Ngôn nhiều như thế nào đương nhiên không cần nhiều lời, cho nên khi nhìn thấy người lớn lên giỏng hệt Tô Thính Ngôn cũng không cảm mã thích.
Khi chuyện năm đó xảy ra, cô ta bị _ người trong nhà đưa đên nước ngoài hai năm đê tránh đầu sóng ngọn gió.
Không nghĩ tới sau khi trở về lại có thêm Lý Tư Ngữ.
Tu hú chiếm tổ, đi bên cạnh Lâm Nhứ.
Vốn dĩ Lâm Nhứ không thích cô ta lại càng xa cách cô ta hơn.
Trong lòng cô ta ghét Lý Tư Ngữ, chương 347: Phúc tạp cũng ghét Tô Thính Ngôn.
Cô ta híp mắt nhìn bên này trong chốc lát, trực tiếp đi tới.
Ngồi ở đối diện Tô Thính Ngôn, vắt chân nói: “Lấy cho tôi chút nước.”
Tô Thính Ngôn ngắng đầu, thấy được Vị “người quen” này còn có chút ngoài ý muôn.
Cô cười nhìn cô ta không nói chuyện.
Cố Kiều tức giận nói: “Nhìn cái gì vậy, bảo cô đi lấy nước đến đây.”
Lời này nói với Tô Thính Ngôn.