Mục lục
Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********



Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


"Ta là chị Lạc Thần của em mà? Sao vậy, em không nhận ra ta sao?" Lúc Thần Sông nói với tôi mấy lời này, ánh mắt đuôi mày đều là ý cười dịu dàng, cười vô cùng đẹp, nhẹ nhàng uyển chuyển, cũng rất say lòng người khiến tôi mê say đến nỗi có chút ngượng ngùng khi vạch trần cô ta.

Nhưng giả thì là giả, tôi vẫn phải xem xem ai có gan lớn tới vậy dám giả mạo Thần Sông lừa gạt tôi. "Cô đừng lừa gạt tôi, cô không phải Lạc Thần, Lạc Thần cũng không nói chuyện với tôi như cô." Tôi nói với người phụ nữ trước mặt.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Có thể người này thấy tiếp tục lừa gạt tôi không còn thú vị nữa, nhếch miệng lên cười lạnh lẽo với tôi, một làn khói trắng bốc lên từ người anh ta, trong tầng tầng sương mù dày, một khuôn mặt vừa nho nhã vừa tuấn tú khác thường dần dần hiện ra, khuôn mặt này không những tôi đã gặp qua mà ký ức hãy còn mới mẻ, chính là khuôn mặt của Thần Núi, anh ta biến thành dáng vẻ của Thần Sông tới lừa tôi! Hơn nữa đây là lần thứ hai l

Lúc này Thần Núi ăn mặc thanh lịch đoan chính, một bộ áo gấm xanh lam, áo trấn thủ màu trắng ngà thêu vài bông hoa mơ màu trắng bạc, bả vai rộng lớn, mái tóc đen nhánh được bửi lại bằng mũ bạc, nếu không phải trên nụ cười âm u mang theo chút dữ tợn trên mặt anh ta thì dáng vẻ này của anh ta thật sự giống với công tử phú quý bụng đẩy kinh luận thời cổ đại, da mặt trắng noãn không chút màu máu, vừa nho nhã yếu đuổi vừa tài trí khôi ngô.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Liêu Long Đình từ bỏ Ngân Hoa giáo chủ để tôi đi, chính là vì xóa bỏ thỏa thuận giữa anh ta với Thần Núi, bây giờ khó khăn lắm tôi mới trốn thoát, lại không ngờ rằng giây phút cuối cùng lại bị Thần Núi bắt được

Tôi quay đầu muốn chạy nhưng Thần Núi gắt gao năm cố tay tôi lại, không cho tôi đi, hơn nữa lúc này tên tiểu quỷ đi theo anh ta ban nãy cũng biến thành Hư, Hư trực tiếp bố trí một cái kết giới trên thuyền chúng tôi, kết giới này vừa xuất hiện bốn bề xung quanh chúng tôi đều trở nên yên tĩnh, dường như thế giới này chỉ còn lại ba người chúng tôi!

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Bên trong kết giới này, cho dù là tôi muốn mời Thần Sông đến cứu tôi, thì bài khấn mời thần của tôi cũng không thể truyền ra được, tôi vùng vẫy vài lần thì đã biết tôi không trốn được thế là tôi quay đầu nói với Thần Núi: "Anh biến thành Thần Sông lừa tôi như vậy, rốt cuộc là có ý gì?" "Chẳng có ý gì, chỉ đơn giản muốn chơi đùa cô thôi." Thần Núi cười u ám, cúi đầu nhìn bụng tôi sau đó hỏi: "Sao, cô định tìm Thần Sông để giúp cô phá thai sao?"

Lúc này Thần Núi giả mạo Thần Sông tới tìm tôi thì e là hoàn toàn chẳng có chuyện gì tốt đẹp, tôi lại lần nữa dùng lực vùng tay tôi ra khỏi tay anh ta, xương ở cổ tay giống như bị Thần Núi bẻ gãy, đau đến mức nước mắt tôi rơi xuống ảo ảo. "Liên quan gì đến anh? Anh buông tôi ra mau, tôi với anh không thù không oán, anh có thù gì thì đi tìm Liễu Long Đình đi, bây giờ tôi với anh ta đã không còn quan hệ gì nữa." Tôi hét lên với Thần Núi. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Thần Núi thấy tôi nhắc tới Liễu Long Đình nhất thời bật cười lên, quay người lại mái tóc đen dày nặng như thác nước buông xuống trên vai anh ta, lộ rõ hơi thở chết chóc rất kỳ dị. “Liễu Long Đình thật đáng thương, hôm qua vì tranh thủ cơ hội chạy trốn cho cô mà liều mạng ngăn chặn tôi đuổi giết cô, có phải biết, Liễu Long Đình là người nằm giao dịch của cô với tôi, bây giờ cậu ta lại phá vỡ, cô nói xem cậu ta có đáng chết không?"

Nghe thấy giọng điệu đặc ý kiêu căng của Thần Núi, anh ta hãn là đã đánh thang Liễu Long Đình, mặc dù nói vốn dĩ là Liễu Long Đình tự gây ra việc này nhưng đến giây phút cuối cùng dù sao cũng là Liễu Long Đình hủy bỏ thỏa thuận này, hôm qua lúc chúng tôi còn ở nhà, Liễu Long Đình cho tôi hai cơ hội chạy trốn, nếu lúc đó tôi chạy đi, Long Liễu Đình cũng sẽ còn đường sống cũng không đến nỗi cuối cùng vì cho tôi cơ hội chạy trốn mà ngăn chặn Thần Núi, dù gì sau khi Thần Núi có sự giúp đỡ của Hư, năng lực của anh ta được không chỉ được nâng cao một chút "Vậy giờ Liễu Long Đình đâu rồi?" Tôi hỏi Thần Núi. "Đầu hàng tôi rồi." Thần Núi nói rồi lại nhếch miệng lên cúi đầu nhìn tôi, lộ ra nụ cười vô cùng tà mị: "Cô biết mà cậu ta không đánh được tôi, nếu cô không tin, bây giờ tôi dẫn cô đi gặp cậu ta, xem dáng vẻ đáng thương của cậu ta, đảm bảo cô thấy rồi thì sẽ đau lòng đến mức khó mà thoát khỏi dẫn vặt."

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Từ sau khi Liễu Long Đình thẳng thắn nói với tôi người anh ta yêu là Ngân Hoa giáo chủ thì tình cảm của tôi với Liễu Long Đình đã không còn nhiều như trước, bây giờ Liễu Long Đình có thế nào cũng liên quan gì tới tôi, tôi chỉ muốn phá cái thai này sau đó cắt đứt mọi quan hệ với thần quý, sống cuộc sống của mình. "Tôi cũng chẳng muốn gặp anh ta, nếu lần này anh tới chỉ để nói với tôi Liễu Long Đình có bao nhiêu thảm thương, vậy anh cũng đã nói xong rồi, có thể để tôi đi được chưa?" Tôi hỏi Thần

Núi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Thần Núi không kiêng nể gì mà trợn trừng mắt nhìn tôi đáp lại: "Không, tôi tới để bắt cô, làm sao có thể để cô về nữa, cô là một bảo bối, lẽ nào Ngân Hoa giáo chủ ở trong bụng cô lâu như vậy mà cũng không nói với cô trong cơ thể cô có luồng sức mạnh vô cùng lớn, chính luồng sức mạnh này mới có thể khiến cô ta bị lưu đày mà được trọng sinh lại sao?"

Trước giờ chưa ai nói với tôi trong cơ thể tôi có luồng sức mạnh to lớn, hơn nữa đến cả bản thân tôi cũng không cảm nhận được sự tồn tại của luồng sức mạnh này. Tôi có chút không tin tưởng Thần Núi, dù sao anh ta luôn hãm hại tôi, bây giờ anh ta nói với tôi mấy lời này không chừng lại đang lừa tôi vào cái bảy nào đó. "Đây là lý do anh muốn cùng với Liễu Long Đình trao đổi tôi sao?" "Không, Ngân Hoa cần luồng sức mạnh trong cơ thể cô, nhưng trước đây tôi tĩnh dưỡng ở trong cơ thể cô thì tôi đã hấp thụ luồng sức mạnh đó trong cơ thể cô rồi, nói tới chuyện này tôi phải cảm ơn cô rồi, nếu không có cô cũng không có tôi của hiện tại." Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Cho dù là nói lời cảm ơn, Thần Núi cũng rất âm trầm bày ra dáng vẻ đương nhiên. "Nếu anh đã muốn cảm ơn tôi, vậy anh báo đáp lại ân nhân của mình như vậy sao?" Tôi hỏi Thần Núi, hơn nữa lúc hỏi cũng chẳng muốn dây dưa với anh ta thêm giây phút nào nữa chỉ muốn rời đi sớm một chút. "Tôi cũng muốn bảo đáp cô hơn nữa đã báo đáp xong rồi, không phải cô hận Liễu Long Đình sao? Bây giờ tôi đã đánh cậu ta gần chết rồi, chỉ cần cô ra lệnh tôi sẽ lập tức giết chết cậu ta.

Thần Núi nói như vậy còn sợ tôi không tin anh ta đã bắt Liễu Long Đình lại, kêu Hư vẫn luôn đứng ở mũi thuyền mang Thiên kính tới để cho tôi xem Liễu Long Thành đã bị anh ta đánh thành bộ dạng thế nào.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Hư đi tới, lúc mà trong chiếc gương cậu ta cầm hiện rõ cảnh tượng máu me nhầy nhụa tôi chẳng dám nhìn nữa vội lướt qua rồi bảo Hư nhanh cầm đi, tôi không muốn nhìn.

Tôi sợ tôi vừa nhìn sẽ không nhịn được mà lại quan tâm tới Liễu Long Đình.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Thấy thái độ của tôi dứt khoát như vậy, Thần Núi không nhịn được lắc đầu nói với tôi: "Ban đầu tôi cho rằng cô rất yêu Liễu Long Đình, không ngờ bây giờ chẳng qua cũng chỉ có vậy, trải tím loài người đã định trước sẽ chỉ yêu bản thân thôi, bây giờ Liễu Long Đình vì cô mà bị thương nặng như vậy, cô còn chẳng muốn nhìn à? Cậu ta phải từ bỏ Ngân Hoa giáo chủ cậu ta yêu thương mấy trăm năm mới để cho cô đi đó, cô thật là không còn chút tình cảm nào với cậu ta sao?" "Anh chỉ là tảng đá thành tinh, anh hiểu cái gì là tình yêu chứ? Anh không hiểu thì tốt nhất đừng dùng cái lý thuyết gì đó của anh mà tùy tiện đánh giá người khác. Tôi bất mãn nói với Thần Núi.

Thật ra lúc anh ta nói, trong lòng tôi có chút xúc động, dù sao đến cuối cùng thứ mà Liễu Long Đình hi sinh vì tôi quả thật có chút lớn, từ bỏ mạng sống của người anh ta yêu để tôi sống tiếp, mặc dù tôi không biết vì sao anh ta phải làm như vậy, nhưng điều này cũng trái ngược với những gì tôi bỏ ra vì anh ta, những thứ tôi bỏ ra có vẻ không đáng nhắc tới. "Tôi hoàn toàn không cần hiểu thứ này, những người tục tắm thấp hèn như các cô mới gặp phải rắc rối của chuyện tình cảm, lần này tôi tới là muốn lấy của cô thứ như thế, vốn dĩ còn muốn giữ lại cái mạng chó của Liễu Long Đình để trao đổi với cô, nhưng có vẻ bây giờ cô chẳng còn hứng thủ gì với mạng sống của Liễu Long Đình rồi, xem ra tôi phải quay về giải quyết cậu ta rồi, dù sao giữ lại cũng vô dụng." Nói xong Thần Núi gọi Hư bên cạnh đang muốn rời đi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Ngay lúc Thần Núi rời đi, tôi liền nằm tay Thần Núi lại hỏi anh ta muốn trao đổi thứ gì với tôi?

Vì vội vàng kéo lại nên tay của tôi nằm lấy lòng bàn tay của Thần Núi, vốn muốn rút tay lại nhưng ngay lúc tôi muốn rút lại thì Thần Núi đột nhiên dùng lực nằm lại, nghiêng đầu dán sắt vào mặt tôi nở nụ cười kỳ quái, nhẹ giọng nói bên tại tôi: "Tôi muốn trái tim của cô, cô cắt bỏ tim cho tôi, tôi sẽ thay cô giữ gìn nó."

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”


Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK