Mục lục
Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Phượng Tố Thiên cũng đã nhìn ra Liễu Long Đình đang tức giận, dẫu sao bây giờ hai người ở tại Liễu gia, nếu đắc tội Liễu Long Đình, sau này không có chỗ trốn, vì vậy nhanh chóng ra ngoài, vừa đi theo Liễu Long Đình nói xin lỗi, vừa hóa thành một con phượng hoàng ngũ sắc bay đi.
Thấy Liễu Long Đình tâm tình lúc này không tốt, so ra thì Hư hiểu đối nhân xử thế hơn nhiều, rất dịu dàng hỏi Liễu Long Đình, đã xảy ra chuyện gì? Ai chọc cho nổi giận như vậy?
Thái độ Liễu Long Đình vẫn tốt, nói đơn giản một câu không có chuyện gì, sau đó đi vào phòng.
Tôi tưởng là Liễu Long Đình tức giận, nhiều lắm là một hai ngày là tốt, nhưng là bây giờ cũng mấy ngày trôi qua, anh ấy đối với tôi vẫn là một bộ mặt lạnh như băng, cũng không nói chuyện, cũng không gọi tôi ăn cơm.

Buổi tối lúc ngủ, cũng không cùng phòng, giống như là cô lập tôi.
Tuy nói quả thật tôi không thích Liễu Long Đình tự chủ trương quyết định số mạng của tôi, nhưng tôi vẫn thích anh ấy, nhìn anh ấy không để ý tới tôi, tôi có chút không vui, chỉ là đùa một chút thôi mà? Nói xin lỗi cũng nói rồi, lời khen cũng nói, anh ấy còn tức giận, đến nỗi vậy sao?
Bây giờ tính cách anh ấy, thật sự là rất cổ quái, dáng vẻ như tôi nợ tiền anh ấy.


Tôi cũng không muốn để ý anh ấy, cũng không có đi an ủi, xem ai hơn ai?
Hư nhìn chúng tôi càng ngày càng không đúng, cũng rất phiền, thiệt là phiền, chủ động tìm tôi, hỏi Liễu Long Đình làm sao tức giận?
Tôi liền kể là Liễu Long Đình ghi thù tôi nói sai lời rồi bắt đầu bơ tôi, Hư nghe tôi nói lời này, cũng có chút trách cứ nói một câu: “Cô nha, thật là tính trẻ con.

Long Đình vốn rất day dứt, cô còn để cho anh ấy không yên tâm, cô phải cẩn thận một chút, nếu như có thể khiến Long Đình hết tình cảm với cô, e rằng cô sắp tự do thật rồi.”
Vừa nói lời này, Hư là nghĩ tới điều gì, lại nói một câu: “Dù sao, đây đối với cô mà nói, tựa hồ cũng không phải là cái gì xấu, rời khỏi sự giam cầm, cô có thể sống tốt hơn.”
Mặc dù Hư giải thích những thứ này, nhưng là nếu quả thật là để cho Liễu Long Đình mất đi cảm tình với tôi, còn đáng sợ hơn việc tôi rời khỏi Hỗn Độn Chung sẽ không yêu anh ấy nữa, bây giờ tôi không muốn tự do, dẫu sao chuyện tôi muốn làm, Liễu Long Đình cũng hoàn toàn không có biện pháp ngăn cản, sau này thế nào thì thế ấy, nhưng tôi không muốn mất đi Liễu Long Đình.
Sau khi Hư nói với tôi những điều này, bỏ đi ngay suy nghĩ muốn giúp tôi và Liễu Long Đình làm lành mà bắt đầu nghĩ cách làm sao để tôi ghét anh ấy, để anh ấy đối xử lạnh lùng với tôi.

Tôi chỉ là giả bộ nói vài câu không tốt, sao anh ta lại nhớ chứ.
Sau khi Hư đi ra ngoài, trong lòng tôi vẫn quấn quýt có nên tìm Liễu Long Đình thừa nhận sai lầm hay không, nhưng nghĩ đến bây giờ đang là buổi sáng, Hư và người làm đều ở đây, nếu Liễu Long Đình không để ý tới tôi, tôi sẽ lúng túng, vì vậy tôi sẽ chờ tới buổi tối, nếu như Liễu Long Đình còn không trở về phòng ngủ, tôi sẽ đi tìm anh ấy.
Màn đêm buông xuống, Liễu Long Đình vẫn là giống với thường ngày, cũng không trở về phòng cùng tôi cùng nhau nghỉ ngơi, mà là ở phòng sách.

Anh ấy cố chấp như vậy, quả thật tôi có chút tức giận, nhưng không có cách nào, tôi và Liễu Long Đình so sức chịu đựng, nhất định như châu chấu đá xe, sau này cũng không thể chiến tranh lạnh tiếp, vì vậy tôi đến phòng sách tìm Liễu Long Đình.
Dù sao buổi tối mọi người cũng đi ngủ, tôi đến phòng sách tìm Liễu Long Đình, chỉ thấy cửa phòng sách nhẹ nhàng khép, nhìn vào phòng một chút, trong phòng không có ai, Liễu Long Đình hẳn đi ra ngoài rồi.

Đêm hôm khuya khoắt, Liễu Long Đình không ngủ vậy thì đi làm cái gì? Tôi có chút tò mò, dù sao vết khí tức của Liễu Long Đình vẫn còn, anh ấy mới vừa đi không lâu, vì vậy tôi liền theo khí tức của Liễu Long Đình tới sân sau, tới chỗ vắng vẻ đối diện khung cửa sổ, một luồng ánh sáng chiếu đến, chẳng lẽ là Liễu Long Đình đến phòng tạp vụ?
Tôi cứ tiếp tục theo khí tức của Liễu Long Đình đi tới phòng tạp vụ, cửa cũng không đóng kín.

Liễu Long Đình tối nay cũng quá quỷ dị, vì vậy tôi đến cửa phòng tạp vụ, còn không chờ tôi đẩy cửa đi vào, tôi đã nhìn thấy Liễu Long Đình, lúc này Liễu Long Đình trên người mặc đồ trắng tinh, lưng đối diện với chỗ tôi đứng.

Vốn là phòng để mấy món đồ linh tinh, nhưng trong phòng lúc này có một cái bàn, trên bàn có một ít trái cây còn có thịt, mà Liễu Long Đình đứng trước bàn, hai tay ở hai bên mép bàn, thấp giọng niệm thần chú.
Hơn nửa đêm Liễu Long Đình đọc cái gì?
Dù sao khi tôi bắt đầu nghi ngờ, sau lưng bỗng nhiên thổi tới một trận gió, trận này hướng gió bay đến hướng đầu tôi ở cửa, trong lúc mơ hồ, xuất hiện một người mặc đồ trắng ở cạnh Liễu Long Đình, xem vóc dáng này, chắc là một người phụ nữ.

Mà khi tôi ngửi hương thơm này, lại phát hiện hơi thở này, lại là của Hậu Thổ Nương Nương đã mất tích.
Hậu Thổ này, từ lần trước sau khi cứu U Quân khỏi tay tôi cũng không có xuất hiện nữa, mà bây giờ một lần nữa xuất hiện, lại là ở bên cạnh Liễu Long Đình.

Hậu Thổ rốt cuộc theo ai, là Liễu Long Đình hay là U Quân?
Tôi đến bây giờ cũng không biết Hậu Thổ là hạng người gì, trước đây thấy tôi sắc phong U Quân là Sơn Thần, nếu như không có sự giúp đỡ của bà ta, U Quân cũng không có pháp lực mạnh như vậy.

Hơn nữa lần này Hậu Thổ tới, trong tay còn bưng một cái hộp tinh xảo, cái hộp này so với Quyển Đầu không lớn hơn bao nhiêu, màu sơn, hộp điêu khắc không ít hoa văn màu vàng, nhìn hết sức tinh xảo, nhìn cũng biết rất đáng tiền.


Hậu Thổ phải đem vật này giao cho Liễu Long Đình sao?
Khi tôi đang nghĩ, Hậu Thổ giống như là muốn nói chuyện gì đó với Liễu Long Đình, bà ta nói không có tiếng, cho dù bây giờ tôi đứng ở ngoài cửa, cũng không nghe rõ họ đang nói gì, trong lúc nhất thời, tôi có chút lo lắng bà ta sẽ nói với Liễu Long Đình tôi ở ngoài cửa cho anh ấy nghe.
Dù sao Liễu Long Đình vẫn luôn không có phản ứng, cũng không quay đầu nhìn, tôi phỏng đoán Hậu Thổ nói với Liễu Long Đình tôi ở đây, mà khi Hậu Thổ tựa hồ nói xong tất cả mọi chuyện, rất cung kính với Liễu Long Đình mà đưa thứ rất tinh xảo trên tay cho anh ấy.
Đó là cái hộp!
Liễu Long Đình nhìn cái hộp này một cái, nâng tay lên, mở cái hộp này ra, khi vừa mở bốn vách tường như chấn động, tay của anh ấy đặt xuống, chỉ thấy từ đáy cái hộp có một quả tim đỏ rực, xuất hiện dưới cuối cùng.
Tôi nhìn trái tim, vị trí trong lồng ngực, một loại vắng vẻ cảm giác lan khắp cơ thể, không phải tim của tôi đó chứ.
Liễu Long Đình vẫn luôn không trả tim cho tôi, bởi vì nguyên nhân tình cảm của tôi và anh ấy, cộng thêm lâu như vậy tôi cũng không có chết, cho nên tôi cũng không hỏi lại Liễu Long Đình chuyện này.

Mà khi Hậu Thổ lấy trái tim ra, ngực tôi lại thấy đau, trong nháy mắt cũng rất muốn đem trái tim đó đưa vào lồng ngực, nếu không phải tôi lý trí còn khống chế hành động, sợ rằng bây giờ tôi đã sớm vào phòng, đưa tay đi lấy trái tim kia.
Liễu Long Đình nhìn thấy trái tim, trầm mặc một chút, sau đó đưa ra mấy ngón tay trắng tinh, vuốt ve trái tim, khi tay anh ấy vuốt ve, một cảm giác đau vô cùng truyền đến, điều này khiến tôi càng tin rằng, trái tim đó, là của tôi.
Khi ngón tay Liễu Long Đình chạm trái tim một lát, trực tiếp đưa tay vớt tim lên, ngẩng đầu lên, lấy tay che, tôi nhìn thấy anh ấy bắt đầu yêu hóa, biến thành một con mãng xà, trực tiếp cho tim tôi vào trong miệng!
Chuyện này khiến tôi không dám tin, Liễu Long Đình lại ăn tim của tôi!.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK