Mục lục
Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Khi tôi nhìn thấy bóng trắng này, trong lòng lập tức căng thẳng, tên của Liễu Long Đình nhất thời nổi lên trong lòng tôi, nhưng vào thời điểm như thế này anh ấy sẽ đến tìm tôi sao? Lời của tôi còn chưa nghĩ xong, chỉ thấy bóng trắng kia bay đến bên cạnh tôi, động tác rơi xuống dừng lại, trên eo bị một đôi tay rắn chắc ôm lấy, khi tôi quay đầu nhìn về phía người ôm lấy tôi, một khuôn mặt trắng nõn xuất hiện trong mắt, gió lớn thổi tới, thổi lên mái tóc dài của người này, dáng vẻ thanh lệ tuyệt trần, kinh động lòng người.
Người này chính là Liễu Long Đình, tôi không biết tại sao Liễu Long Đình lại chạy tới thời điểm nguy hiểm này, nếu anh ấy đến trễ thêm vài giây nữa thì chỉ sợ tôi đã rơi xuống tận đáy hồ, mà Liễu Long Đình sau khi bắt được tôi, cúi đầu nhìn tôi một hồi lâu.

Lúc này anh ấy nhìn thẳng vào trong mắt tôi, phảng phất mang theo nhật nguyệt tinh tú trên bầu trời, rực rỡ lại mang đến cho tôi hy vọng khiến cho trong nháy mắt đã làm cho tôi nước mắt dâng trào.
Liễu Long Đình khi xác định tôi tạm thời còn có thể chống đỡ được, lập tức quay đầu nhìn về phía U Quân còn đang ở trên trời, lúc này U Quân đã bị tôi kéo đến mức kiệt sức, sau khi đánh tôi xuống nước, anh ta không tốt hơn tôi chỗ nào, nhưng hiện tại Liễu Long Đình tới rồi, tôi lập tức khởi động khí lực mạnh nhất của tôi, suy lực suy yếu hướng về phía Liễu Long Đình kêu một câu: “Giúp tôi giết anh ta!”

Dĩ nhiên là Liễu Long Đình không đợi tôi nói ra, nửa người dưới của anh ấy trong nháy mắt huyền thành đuôi rắn khổng lồ giống như một chiếc roi dài, vặn vẹo kéo dài đi về hướng của U Quân.

U Quân đã biết pháp lực trong cơ thể của anh ta vừa rồi trên trời đã bị tôi cùng chúng thần hao tổn tương đối, hiện tại nếu lại cùng Liễu Long Đình đấu nhau, U Quân căn bản cũng không có khả năng đánh thắng.

Lúc này U Quân không muốn khiêu chiến, toàn bộ cơ thể trong nháy mắt hóa thành một luồng khí đen muốn chạy trốn.
Nhưng lúc này, trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một gương mặt quen thuộc khác, đó chính là Hư.

Trong tay Hư cầm một tấm gương đồng sạch sẽ chiếu về phía U Quận đang hóa thành khí đen muốn chạy đi, nhất thời ở giữa không trung bị gương đồng này chiếu ra nguyên hình, hơn nữa lúc chiếu ra, cánh tay U Quân nửa bên đã khôi phục yêu hình, xúc tu đen nhánh giống như bùn mềm từ trên người anh ta chảy xuống, chất nhầy cũng không ngừng từ trên một nửa yêu hình của anh ta rơi xuống nhân gian, hình dạng yêu hình của anh ta làm cho tôi trong nháy mắt nhớ tới lần ở cửa thiên lao thỏa mãn dục niệm của anh ta.

Cảnh tượng cuồng vọng khi dùng yêu hình khi bắt nạt tôi, lúc này ôm tôi lại là Liễu Long Đình, trong nháy mắt tôi nhất thời có chút sụp đổ, nhìn U Quân lại muốn chạy ra một hướng khác, ánh mắt tôi nhìn anh ta giống như muốn phun lửa, nắm chặt nắm đấm, hận không thể lập tức làm cho U Quân chết đi!
Liễu Long Đình nhìn U Quân muốn chạy trốn, cũng không có vội đuổi theo anh ta, có thể là do ôm tôi vào trong ngực mà hành động không tiện, nhưng khi U Quân chạy trốn theo một hướng khác, một con chim lớn xoắn mấy đầu lại bỗng nhiên xuất hiện ở hướng U Quân đang chạy trốn, căn bản không đợi U Quân phản ứng lại, một đốm lửa lớn lập tức từ trong mấy cái đầu của con chim lớn phun về phía U Quân.


Thừa dịp này, tôi nhìn thấy lông mày dài trên mặt Liễu Long Đình vừa mới nhíu lại.

Lúc này mới bình tĩnh lại, ôm chặt tôi vào trong ngực anh ấy bay về phía U Quân, hơn nữa khi bay, hai cánh môi mềm mại như cánh hoa anh đào, thấp giọng niệm động vài câu chú ngữ, xây dựng một đạo kết giới ném qua U Quân, kết giới này lập tức bao phủ toàn bộ người U Quân.
Liễu Long Đình, Hư còn có Cô Hoạch Điểu, mỗi người một phương không ngừng truyền pháp lực về phía kết giới, truyền pháp lực lên người U Quân, từng đạo rút ra.
Lúc này xem anh ta trong kết giới làm sao có thể chạy thoát, nhưng pháp lực của anh ta cũng có hạn, căn bản cũng không đấu lại được Liễu Long Đình dẫn đầu trong trận pháp này, anh ta chỉ có thể không ngừng giao thét trong kết giới mà Liễu Long Đình bố trí, mắt mở to trơ ra nhìn pháp lực của anh ta, từng đạo bị rút ra ngoài, nói rõ ra sự tuyệt vọng.

Hơn nữa thấy pháp lực ngày càng kiệt quệ, hao tổn làm cho anh ta căn bản không có biện pháp duy trì hình người, một thân cả người tối đen, thân thể là một con nhện lại mọc đầy râu trên lưng, trong nháy mắt hiện ra toàn bộ nguyên thân của anh ta.
Nghĩ đến khoảng thời gian tôi bị một con quái vật bẩn thỉu xấu xí giam cầm lâu như vậy, trong lòng tôi vô cùng không thoải mái, luôn cảm thấy thân thể bẩn thỉu tới mức không chịu nổi.

Sau khi U Quân lộ ra toàn bộ chân thân, cách chúng tôi không xa, Cô Hoạch Điểu hướng Liễu Long Đình hô một tiếng: “Con yêu quái này có sáu mạng, cần phải giết sáu lần, nếu không giao cho tôi làm đi, trước đó đồ yêu quái này đã hại tôi không ít lần.”
Liễu Long Đình chỉ nhìn một cái, Cô Hoạch Điểu đã ngầm hiểu, trong đó một cái đầu chim lập tức giương ra, từ trong đầu chim này đột nhiên nhô ra một thanh kiếm hướng về phía U Quân trong kết giới đã biến thành yêu quái mà đâm vào! Trong nháy mắt từ trong miệng quái vật gào thét ra một trận kêu rên, mà Cô Hoạch Điểu thừa dịp này lại xuất ra một thanh trường kiếm, tiếp tục đâm vào thân thể quái vật! Lại là một trận bi thương!
Khi tôi nhìn con quái vật trong kết giới, nhìn hai cái mạng của anh ta đã bị Cô Hoạch Điểu giết chết, chỉ cần Cô Hoạch Điểu giết anh ta bốn lần nữa, anh ta sẽ chết, mãi mãi không tồn tại trên thế giới này nữa, tôi sẽ triệt để thoát khỏi anh ta! Chỉ là lúc này, con quái vật đó tựa hồ cũng đã liệu được số phận của mình, không ngừng giãy dụa, quay đầu nhìn về phía tôi, đôi mắt đỏ tươi lúc này nhìn chằm chằm tôi, trong miệng phát ra tiếng bi thương, một trận lại tiếp một trận.

Loại âm thanh này truyền đến trong tai của tôi, nghe xong thập phần tan ra, nước mắt của tôi trong nháy mắt rơi xuống, tôi không muốn nghe thấy âm thanh này cũng không muốn nhìn thấy con quái vật này một lần nào nữa, vì thế liền quay mặt đi không nhìn anh ta nữa, mà Liễu Long Đình cảm nhận được sự khác thường của tôi cũng dự liệu U Quân hiện tại đã đi không nổi, vì thế thu hồi pháp lực, một tay đưa tới che mắt của tôi lại, nói với Hư và Cô Hoạch Điểu nhanh xử lý anh ta.
Lại là một trận kêu gào kinh thiên động địa truyền vào tai tôi, cái mạng thứ ba của U Quân cũng bị giết rồi, tôi đang chờ đợi ba cái mạng còn lại của anh ta cũng bị giết, một trận âm thanh của phụ nữ từ trên trời hướng về phía chúng tôi truyền tới: “Em ba, hạ đao giữ người.”
Âm thanh này là của Liễu Liệt Vân! Khi tôi nghe thấy âm thanh của Liễu Liệt Vân, trong lòng căng thẳng, cô ta tại sao lại tới đây!
Sau khi âm thanh của Liễu Liệt Vân truyền tới, tôi vội vàng lấy tay của Liễu Long Đình đang che mặt tôi ra nhìn về phía âm thanh truyền tới, chỉ thấy Liễu Liệt Vân đang dùng thân thể của cô ta vây quanh kết giới đang giam giữ U Quân, không để cho chúng tôi kết thúc sinh mệnh của anh ta, hơn nữa quay đầu hướng Liễu Long Đình nói: “Em ba, chị hai cầu xin em nhìn trên người của chị, nề tình trong đứa con trong bụng của chị, xin em hãy bỏ qua cho U Quân, về sau nếu em muốn chị hai vì em làm trâu làm ngựa, chị hai cũng nguyện ý!”
Liễu Liệt Vân xuất hiện, trong lòng tôi hiện lên một ý niệm không rõ, lần này chỉ sợ chúng tôi không giết được U Quân.

Trong lòng tôi vô cùng tức giận, chỉ hận lúc trước tôi vì cái gì mà không giết Liễu Liệt Vân, cô ta hiện tại nhất định sẽ ỷ vào quan hệ với Liễu Long Đình để cho Liễu Long Đình tha mạng cho U Quân.
Liễu Long Đình nhìn thấy Liễu Liệt Vân từ trên trời lao xuống, vừa rồi đầu lông mày còn bình thản, lúc này đã nhíu lại, cúi đầu nhìn tôi một cái, trong mắt có chút áy náy với tôi, nhưng mà lúc này anh ngẩng đầu lên, đối với Liễu Liệt Vân không lộ rõ một chút tình cảm, nói với cô ta: “Nếu chị thật sự coi em là em của chị, vậy sự tình cũng sẽ không đi đến bước ngày hôm nay, chị cũng sẽ không phải cầu xin em buông tha cho anh ta.’’
Lúc này, Liễu Liệt Vân cũng không tranh cãi, chính là gắt gao bảo vệ kết giới vây quanh U Quân, cùng Liễu Long Đình khóc đầy nước mắt, liên tục nhận sai: “Là chị sai, chị cũng đã biết sai rồi, nhưng chúng ta đã sống cùng nhau hơn nghìn năm, chị nhìn em lớn lên, chẳng lẽ tình cảm giữa chúng ta còn không bằng việc báo thù cho trái tim của Bạch Tô hay sao? Em ba, chị đã làm rất nhiều chuyện có lỗi với em và Bạch Tô, nhưng chị cũng không còn cách nào, nếu em thật sự muốn giết U Quân, vậy thì em cũng giết cả chị đi!”.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK