Bảy hoặc tám màn hình đã được đặt so le trước mặt anh.
Sau khi gọi điện thoại quốc tế cho Giản Nhất Lăng, anh ung dung dựa lưng vào ghế.
Chuyện vừa rồi có nên nói cho Thừa thiếu biết không?
Vẫn không nên nói ra? Nói ra bị anh ta đánh thì sao? Điều gì sẽ xảy ra nếu anh ta lại sắp xếp một nhiệm vụ không thể hiểu được một lần nữa?
Dạo này anh đã sống như một bảo mẫu, không nên tự kiếm việc cho mình?
À, đúng vậy, anh vẫn không nên lắm chuyện.
Dù sao, nếu Tiểu Lăng Lăng bị ủy khuất, cô bé sẽ nói với anh trai của mình.
Tốt hơn hết là để giao Lăng Lăng tự nói chuyện với Thừa thiếu.
Coi anh như người trong suốt là được rồi.
Công đức và danh vọng cùng ẩn đi.
Bất quá, giọng nói của Tiểu Lăng Lăng vẫn như trước, mềm mại và ngọt ngào như nước mật.
Không biết bây giờ cô bé trông như thế nào, có còn giống như khi còn bé không, khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại, hai má phồng lên khi tức giận, cái miệng bĩu ra, bộ dạng bà cô nhỏ ai chọc tới cũng không cho cảm xúc tốt.
Hahahaha.
Hoắc Ngọc trước kia chọc Giản Nhất Lăng tức giận, nhưng sau đó đã bị Giản Duẫn Thừa đánh.
###
Giản Nhất Lăng nhận được một cuộc gọi từ Vu Hi trước khi cô ấy về đến nhà.
"Lăng thần! Em đi đâu vậy? Bà nội Giản nói em đã đến bệnh viện? Em bị sao vậy?"
Giọng Vu Hi có vẻ rất lo lắng.
Anh vừa đến Giản gia để tìm Giản Nhất Lăng, và Giản lão phu nhân nói với anh rằng Giản Nhất Lăng đã đến bệnh viện.
Chỉ nói xong câu này, bà liền cùng chị em bạn già nấu cháo điện thoại, đem Vu Hi một vố hỏng luôn.
Vết thương trên tay Thịnh gia còn chưa lành, Lăng thần lại đến bệnh viện?
Đó không phải là giết anh sao?
Vu Hi đây là bị Giản lão phu nhân cấp cho cái hố.
Anh không tự nghĩ tới, nếu Giản Nhất Lăng thật sự phải nhập viện, Giản lão phu nhân làm sao có thể nhàn nhã nói chuyện điện thoại với chị em của mình.
"Tôi không sao." Giản Nhất Lăng trả lời, với một giọng điệu điềm tĩnh lộ ra vài phần thiên nhiên ngoan ngoãn.
"Không được, không được, em cho anh biết địa chỉ hiện tại của em ngay lập tức, anh sẽ đến ngay."
Vu Hi không tin lời Giản Nhất Lăng, lần trước cô ấy bị viêm dạ dày cũng nói không có việc gì, còn lại chạy lung tung. "
" Lập tức liền trở về. "Giản Nhất Lăng không muốn đem sự tình nói với Vu Hi.
Vu Hi liếc nhìn Địch Quân Thịnh bên cạnh, tiếp tục hỏi không chút nản chí," Không được, em cho anh địa chỉ ngay! "
" Trên đường về, tôi sẽ tới ngay. "
Biết rằng Giản Nhất Lăng lập tức về tới, Vu Hi không tiếp tục truy vấn, nhưng trực tiếp đến thẳng Giản gia.
Khi Giản Nhất Lăng đến cửa, cô nhìn thấy Vu Hi và Địch Quân Thịnh đang ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách ở nhà.
Giản lão gia và Giản lão phu nhân đã quen với việc họ đến nhà, nên không ra tiếp đón họ, hai người đều có việc riêng để làm, chỉ có người giúp việc pha trà cho họ.
" Lăng thần, em về rồi! "Vu Hi vội vàng đứng dậy, nghiêng người kiểm tra tình trạng thể chất của Giản Nhất Lăng.
Sau khi xác nhận không có chuyện gì với Giản Nhất Lăng, anh ấy tiếp tục hỏi," Lăng thần, em đến bệnh viện làm gì? "
" Bạn, bị bắt nạt. "
" Ai bắt nạt bạn của em? "Vu Hi nhướng mày, bị bắt nạt mà phải nhập viện, đây không phải là vấn đề nhỏ.
" Không sao, tôi xử lý được. "
Giản Nhất Lăng không muốn làm phiền Vu Hi và Địch Quân Thịnh.
" Đừng nha Lăng thần, mọi người đều là anh em tốt cùng nhau ghi điểm, có chuyện gì thì nói ra, để anh cho em ý kiến."Vu Hi rất nhiệt tình.
Giản Nhất Lăng lắc đầu, khuôn mặt nhỏ bằng lòng bàn tay biểu tình rất là bình tĩnh.