Địch Quân Thịnh đưa Giản Nhất Lăng trở lại hội trường yến hội.
Động tác của hai người bọn họ, hai mẹ con Thái Thấm Nguyệt và Ôn Nhược ở nơi xa đều nhìn thấy ở trong mắt.
Từ khi Tần Du Phàm bắt đầu mang theo Giản Nhất Lăng đi vào phòng nghỉ, bọn họ liền chú ý đến phòng nghỉ ở bên kia.
Thường thường mà liền nhìn qua.
Sau đó bọn họ thấy được Địch Quân Thịnh đi vào theo, lại nhìn thấy Giản Nhất Lăng kéo tay Địch Quân Thịnh ra tới.
Thái Thấm Nguyệt buồn bực mà nói thầm, "Giản Nhất Lăng như thế nào lại quen biết nhiều người như vậy? Lúc trước là Vân lão cùng Lương lão, lúc này lại là Tần gia đại tiểu thư."
Trong chốc lát cùng người này có quan hệ, trong chốc lát cùng người kia cũng có quan hệ.
Con bé không phải mới vừa đến kinh thành học đại học không bao lâu sao? Như thế nào cùng nhiều như vậy người ở kinh thành nhấc lên quan hệ?
Một cô gái 18 tuổi, nơi nào lại có được nhiều thủ đoạn như vậy?
Ánh mắt Ôn Nhược vẫn còn ở trên người Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng không có dịch chuyển trở về.
###
Bàn mà Địch Quân Thịnh ngồi trước đó có hai người nam nhân, khi nhìn thấy Địch Quân Thịnh cùng một cô gái nhỏ khoác tay cùng nhau xuất hiện, kinh ngạc đến tròng mắt đều muốn rơi xuống.
Đây là chuyện gì xảy ra?
Mặt trời mọc từ hướng Tây sao?
"Cái kia, tôi không nhìn lầm đi? Đó là Địch thiếu mà chúng ta nhận thức sao?"
"Tôi cũng cảm thấy tôi có khả năng nhìn lầm rồi, Địch thiếu cư nhiên kéo tay một cô gái nhỏ, cậu ấy không phải không gần nữ nhân sao?"
"Đúng vậy, có một thời gian tôi đều hoài nghi cậu ấy cùng Vu Hi có phải hay không.."
Hai người ngồi cùng bàn với Địch Quân Thịnh, đều là cùng Địch Quân Thịnh nhận thức rất nhiều năm.
Hai người xuất thân bất phàm, mê chơi, nhưng là đều có nguyên tắc.
Mà Địch Quân Thịnh nguyên tắc là không chơi nữ nhân.
Chờ đến lúc Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng đi đến trước mặt hai người, hai người như cũ là vẻ mặt biểu tình khiếp sợ.
Hai người nam nhân liếc mắt nhìn nhau một cái, không biết nên như thế nào mở miệng hỏi Địch Quân Thịnh.
Nhưng mà không hỏi, hai người trong lòng đều bực bội đến hoảng.
"Cái kia, Địch thiếu, không giới thiệu cho chúng tôi một chút sao?" Rốt cuộc, một người nhịn không được nói.
"Giản Nhất Lăng." Địch Quân Thịnh giới thiệu, nhưng chỉ có một tên, hai người nam nhân muốn biết tin tức mấu chốt nhất Địch Quân Thịnh vẫn là không có nói ra.
Người nam nhân thật sự là không nhịn được, "Thịnh gia, đây là chị dâu nhỏ sao?"
Câu hỏi là đủ trực tiếp đi?
Địch Quân Thịnh câu môi cười, vẫn chưa phản bác.
Đương nhiên cũng không thể thừa nhận, bởi vì thỏ con bên cạnh này tuy nhỏ, nhưng khi hung lên, có thể so sánh còn hơn cả sư tử.
Hai người nam nhân đều ngây người.
Thoáng nhìn qua lẫn nhau.
Má ơi, này tính là cái gì?
Bọn họ hỏi có phải chị dâu nhỏ hay không, Địch thiếu cư nhiên cười, cười, cười!
Cậu ta đây là có cái ý tứ a?
"Không phải." Giản Nhất Lăng mở miệng, nho nhỏ thanh âm, mềm mại.
Thật là đáng yêu.
Đây là phản ứng đầu tiên của hai người nam nhân.
Địch Quân Thịnh không phản bác, cô gái nhỏ chính mình nói không phải.
Phát triển của cốt truyện, làm hai người nam nhân có chút theo không kịp nhịp.
Hai người nam nhân lại nhìn lẫn nhau liếc mắt một cái, sau đó rất ăn ý mà cùng Giản Nhất Lăng tự giới thiệu.
"Xin chào Giản tiểu thư, lần đầu gặp mặt, tôi tên là Hình Vĩ, bên cạnh tôi hơi hoa hoè một chút tên là Hàn Mông Dự."
Hàn Mông Dự thoạt nhìn đích xác có chút hoa hoè, màu sắc của tây trang là hoa văn ô vuông.
Giản Nhất Lăng gật đầu một cái.
Phản ứng có chút câu nệ.
Thoạt nhìn là một cô gái nhỏ thực thẹn thùng.
Hình Vĩ lại nói với Địch Quân Thịnh, "Thịnh gia, cậu gần đây đều không có cùng chúng tôi ra ngoài chơi, nên không phải là bởi vì.."
Nói đến mặt sau, Hình Vĩ đá lông mày, ý có điều chỉ.
Hình Vĩ cho rằng Địch Quân Thịnh khẳng định sẽ nói không phải.
"Ân." Địch Quân Thịnh không có phản bác.
Bởi vì thật là cùng Giản Nhất Lăng có chút quan hệ.
Giản Nhất Lăng ngẩng đầu nhìn về phía Địch Quân Thịnh.
Anh ấy buổi tối đi ra ngoài chơi sao?
Đi chơi cái gì?
Danh Sách Chương: