An Dương gọi điện thoại cho Giản Nhất Lăng, đem chuyện đang bàn luận ở trên mạng nói cho Giản Nhất Lăng.
An Dương mấy ngày nay tâm tình đều không phải thực tốt, nhưng vẫn nhớ rõ chính mình đã nhận Giản Nhất Lăng làm đại tỷ, cho nên khi nhìn thấy chuyện có liên quan đến Giản Nhất Lăng, vẫn là trước tiên liên hệ với cô.
"Sao chép ai?" Giản Nhất Lăng truy vấn.
Bài luận của cô đều là chính mình tự làm, không có khả năng tồn tại vấn đề sao chép.
"Sao chép một người có tên tiếng Anh, cô đợi tôi nhìn lại a." An Dương tiếng Anh cực kỳ kém, trình độ đại khái chỉ có thể nhận ra được 26 chữ cái tiếng Anh, "D, R, F, S, bốn chữ."
Giản Nhất Lăng, "..."
Giản Nhất Lăng lại nghe được tiểu đệ của An Dương nói với cậu ta trong điện thoại, "Dương ca, Dr là viết tắt của doctor."
"Có chuyện gì sao, đừng quản nó, dù sao chính là một người như vậy là được, đại khái là một bác sĩ khoa ngoại đi."
An Dương lười quản bốn chữ này có ý nghĩa gì.
An Dương lại tiếp tục cùng Giản Nhất Lăng nói, "Thế nào, cô có biết người này không? Cô thật sự sao chép người đó sao?"
"Không, không có việc gì." Giản Nhất Lăng trả lời An Dương.
Vừa mới bắt đầu lúc nghe An Dương nói cô sao chép, cô còn tưởng rằng bài luận chính thức được phát hành dưới danh nghĩa Dr. F. S bị nói sao chép bài của người khác.
Kết quả là cô sao chép Dr. F. S.
Giản Nhất Lăng không có đăng bài luận của mình lên mạng, cho nên cũng không biết rõ, cái chuyện nói cô sao chép Dr. F. S là từ đâu tới.
"Là thật hay là giả?" An Dương có chút không rõ, không biết là ai nói với cậu ta, con gái mà nói không có việc gì thì không nhất định là thật sự không có việc gì.
"Thật không có việc gì." Giản Nhất Lăng không đem việc này cho là một chuyện quan trọng, cắt điện thoại liền vội vàng làm chuyện của chính mình.
Cô gần nhất chủ yếu làm hai việc chính, một là trị liệu kế tiếp cho mẹ của Tần Xuyên, một là cô đã đáp ứng với Lương lão tiên sinh chuyện kia.
Giản Nhất Lăng không coi trọng mọi thứ, nhưng mọi thứ lại cứ liên tục lên men ở trên diễn đàn vườn trường cùng mạng xã hội ở bên ngoài.
Bởi vì chứng cứ vô cùng xác thực, mọi người đều bắt đầu nghiêm túc mà phê bình Giản Nhất Lăng.
Chờ đến thứ hai, khi Giản Nhất Lăng đến trường học, chuyện này đã hoàn toàn truyền ra ngoài.
An Dương sáng sớm liền ở trong phòng học Giản Nhất Lăng chờ cô.
Giản Nhất Lăng nghi ngờ khi nhìn thấy cậu ta.
"Nhìn cái gì mà nhìn, tôi không phải nhận cô làm đại tỷ sao? Vậy cô có chuyện tôi không thể mặc kệ!"
An Dương ngữ khí không kiên nhẫn, nhưng người như cũ vẫn không đi.
Kêu đại tỷ không chỉ là kêu cái miệng, mà phải có hành động.
Nếu đại tỷ đã xảy ra chuyện, làm tiểu đệ lại trốn thật xa, nếu truyền ra ngoài sẽ bị chê cười.
"Ừm."
"Ừm cái gì mà ừm, cô nhưng thật không nhanh chóng mà nói một câu, đừng cứ nói không có việc gì không có việc gì, cô nói một chút đi, hiện tại bên ngoài đều đem cô nói thành bộ dáng gì, đều nói cô là đồ sao chép!"
An Dương là một người thẳng tính, muốn làm cái gì muốn nói cái gì đều gọn gàng dứt khoát.
Giản Nhất Lăng lúc này mới xem bài đăng trên mạng, nhìn thấy được nội dung nói cô đi sao chép.
Giản Nhất Lăng bởi vì muốn trước tiên tham gia thi đại học, gần đây bắt đầu lấy cái tên thật Giản Nhất Lăng tiến hành gửi một ít bài luận.
Giản Nhất Lăng cũng nắm chắc độ tốt, bảo đảm những bài luận của chính mình gửi sẽ không quá mức chuyên nghiệp, nhưng trình độ lại vượt qua cái tuổi tác này của cô.
Giản Nhất Lăng muốn thông qua loại phương pháp này, để đạt được tiêu chuẩn chiêu sinh của các trường đại học.
Mà hiện tại, những bài luận cô gửi đi, trong đó có một số bị người khác thay đổi.
Thay đổi thành bài luận trước đây cô đã xuất bản dưới tư cách là Dr. F. S.