Mục lục
Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Trác Gia bỗng nhiên nói, "Camera bên kia vốn dĩ công ty liền không có, chúng tôi vì mượn mặt bằng của bọn họ tổ chức công tác tuyển dụng, để làm tốt việc theo dõi biểu hiện của mỗi ứng viên, chúng tôi còn trang bị một vài camera ẩn, điểm này nhân viên công tác cũng không biết."

Nghe đến đó, một cổ hàn ý từ lòng bàn chân Mạc Thi Vận dâng lên, trực tiếp bao phủ cả người cô ấy.

Lý Trác Gia chỉ vào bốn phía nói, "Nhìn thấy cái kia đèn không? Còn có bên ổ điện kia, vật bài trí ở kia, đều có camera ẩn quay lại nhất cử nhất động, ai làm chuyện gì, chúng tôi điều tra liền có thể biết."

Mạc Thi Vận thật sự luống cuống.

"Không cần báo cảnh sát!" Mạc Thi Vận đột nhiên mở miệng, "Là tôi đưa cho cô ấy, không cần báo cảnh sát!"

Nếu báo cảnh sát, cô ấy liền xong rồi, hoàn toàn xong rồi.

Cho nên nhất định không thể báo cảnh sát.

Tần Xuyên không dám tin tưởng mà nhìn về phía Mạc Thi Vận.

Vừa mới tích lũy hảo cảm đối với cô ấy, trong nháy mắt này tất cả đều hóa thành tro tàn.

Ở thời điểm anh lựa chọn tin tưởng Giản Nhất Lăng, cũng không có hoài nghi qua Mạc Thi Vận.

Anh chỉ cho đây là một sự hiểu lầm.



Bởi vì anh cảm thấy Mạc Thi Vận là một nữ nhân luôn tích cực hướng về phía trước nỗ lực, là một người mà anh rất thưởng thức.

"Cô vì cái gì muốn làm như vậy?" Tần Xuyên cảm thấy khó hiểu, "Cô quen biết Giản Nhất Lăng sao?"

Đều tới một bước này rồi, Mạc Thi Vận cũng giấu không nổi nữa, liền cho dù cô ấy không nói, Giản Nhất Lăng cũng sẽ nói.

"Còn nhớ rõ tôi lúc trước cùng anh nói, chuyện tôi cùng mẹ tôi bị chủ nhà hãm hại đuổi ra khỏi không? Gia đình kia họ Giản."

"Cô.." Tần Xuyên không nghĩ tới Giản Nhất Lăng cùng Mạc Thi Vận thế nhưng có quan hệ như vậy.

"Liền tính như vậy, cô cũng không nên dùng thủ đoạn đê tiện như vậy."

"Tôi biết sai rồi." Mạc Thi Vận nhận sai, cô ấy hiện tại cần thiết nhận sai, sau đó cắn chết cô ấy cũng sẽ nói muốn đưa cho Giản Nhất Lăng để làm cho Giản Nhất Lăng có một sự ngạc nhiên.

Mạc Thi Vận nhận sai lần này, không chỉ có đánh vào mặt chính mình, còn đánh vào mặt những người vừa rồi chỉ trích Giản Nhất Lăng.

Lý Trác Gia cười nhạo một tiếng, "Cô nhận sai thật ra rất nhanh, bất quá thật đáng tiếc, nơi này không có camera ẩn, tôi vừa rồi là giả vờ nói thế thôi, không nghĩ tới đã dọa cô sợ như vậy."

"Ông nói cái gì?"

Mạc Thi Vận thế mới biết chính mình bị lừa!

Lý Trác Gia tiếp tục nói, "Thẻ VIP này của cô hiện tại tôi thu hồi, tấm thẻ này sẽ không thể rơi vào tay những người tâm thuật bất chính, còn cô, sẽ bị bệnh viện Lạc Hải Sâm chúng tôi đưa vào sổ đen, hiện tại xin mời cô rời khỏi nơi này, chúng tôi không chào đón cô."



Lý Trác Gia nói xong, hai nhân viên công tác liền đến trước mặt Mạc Thi Vận "mời" cô rời đi.

Mạc Thi Vận sắc mặt trắng bệch, cô ấy quay đầu nhìn về phía Tần Xuyên.

Nhưng mà cô ấy nhìn thấy, trong ánh mắt của Tần Xuyên chỉ có sự chán ghét cùng ghét bỏ.

Đã xảy ra chuyện như vậy, cô chẳng lẽ còn trông cậy vào Tần Xuyên cho cô sự thương tiếc đồng tình cùng quan tâm sao?

Xử lý xong rồi chuyện này, Lý Trác Gia an bài những người tham gia đợt tuyển dụng lần này người tiếp tục cuộc khảo hạch thứ hai.

Còn Tần Xuyên cùng Giản Nhất Lăng, hai người cùng ông đi đến một văn phòng mới tạm mượn.

"Tần Xuyên tiên sinh có chuyện gì hiện tại có thể nói." Bởi vì thái độ vừa rồi của Tần Xuyên, Lý Trác Gia đối với anh ấn tượng còn tính không tồi.

"Nhưng mà tôi còn không có thấy vị kia đến.."

"Vị ấy hôm nay có việc tới không được, tôi mở camera, lời anh nói vị ấy đều sẽ nghe thấy."

Lý Trác Gia chỉ chỉ thiết bị quay chụp bên cạnh nói.

"Vậy tôi xin nói rõ, tôi hy vọng bệnh viện Lạc Hải Sâm không cần đáp ứng yêu cầu của Tần Chí Cả, không cần đem số cổ phần kia bán lại cho ông ấy."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK